Re: [TRUYỆN]NGÀY TẬN THẾ : ĐẠI DỊCH ZOMBIE
tkằng mod kia đi spam qài nka
The author of this message was banned from the forum -
cho xin chương 15 đc không...TheOneAboveAll wrote:CHƯƠNG 14:LẠI THÊM MỘT CÁI CHẾT.
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
Trở lại với Khoa-Đức-Quyên đang ở trên tháp sân bay.
-Em biết phòng điều khiển ở đâu?-Khoa chợt nhớ là có chuyện cần làm nên hỏi Quyên
-Em biết nhưng có chuyện gì thế!-Quyên tròn mắt hỏi.
-Tụi anh cần ra một thông báo khẩn trên sóng radio!-Đức quay sang Quyên trả lời.
-Ak vậy thì theo em!-Quyên định trượt xuống nhưng thấy quá nhiều zombie dưới đó thì lại ngập ngừng.
-Để anh!-Đức mỉm cười cầm súng vác vai,rút một trái lựu đạn ra ném xuống dưới làm zombie chết sạch.-H thì xuống thôi!-Đức tuột xuống trước.
-Để anh xuống,em xuống sau đi!-Khoa cầm điếu thuốc hút rồi vác súng tuột xuống.-Rồi an toàn em xuống đi!
-Hừ bọn này đông đấy,tránh gặp chúng thôi!-Đức cầm súng chạy men theo những góc khuất mà chúng không thấy,mỗi khi chạy được một đoạn an toàn là giơ tay cho Khoa-Quyên chạy theo
-Vào đi,tao ở ngoài này cảnh giới!-Đức nói xong liền nấp sau thùng xe nhưng anh không ngờ có một con zombie trên đầu.
-Bên trong sao tối thui thế này!-Khoa nói thì thầm.
-Hình như có một cầu dao điện để em bật lên!-Quyên bước tới kéo cầu dao lên làm cả phòng bừng sáng.
-Xem nao,chuẩn bị!-Khoa bắt đầu chuyền đạt.-Alo alo đây là Khoa đang phát trên hệ thống radio tầm xa,nghe cho rõ những lời nói của tôi,chúng tôi đang cố thủ ở sân bay,ở đây chúng tôi có luơng thực và đạn được,chúng tôi sẽ bảo vệ mọi người,Khoa-phát đi trên radio!-Khoa thở phào nhẹ nhõm.-Chúng ta đi thôi!
Vừa bước ra cửa thì thấy Đức ngồi bệt xuống,Khoa cảm thấy hơi lạ.
-Sao thế!-Khoa cúi xuống hỏi.
-Hehe,tao sơ ý quá!-Đức ngước mắt nhìn để lộ ra một vết cắn trên tay.
-Chắc mày biết kết cục rồi,muốn nói lời cuối cùng không!-Khoa không thể giấu đi nỗi buồn trong đôi mắt.
-Nếu gặp lại tụi nó thì mày phải có trách nhiệm bảo vệ tụi nó đấy,và thêm một điều cuối cùng:Cho tao điếu thuốc.H thì đi đi!-Khoa rút ra một điều thuốc cho Đức hút.
-Mày là người bạn thân nhất của tao và là người đồng đội tuyệt vời!-Khoa chào đúng nghi thức quân đội và mỉm cười.
-Ak và bảo vệ cô em này thật tốt nhé!-Đức nói xong rồi đứng dậy.Khoa cầm tay Quyên kéo đi.
Đức cầm súng bắn vào bọn zombie và hét to cốt là để thu hút sự chú ý của chúng.
-AAAAAAAAAA!-Đức hét lên và bắn những tràng đạn.
''Bùm''-Một tiếng nổ vang lên.
-Vĩnh biệt bạn của tôi!-Khoa thì thầm.
Trong khi đó,nhóm Tuấn đang trên đường đi.Bầu không khí ngột ngạt vẫn bao trùm lên mọi người,Học thì vẫn an ủi Vy để cô vơi đi bớt nỗi buồn khi biết chắc rằng ba mẹ của cô không thể sống sốt được.
-Ak anh Nam,bật radio lên để nghe tin tức một chút đi!-Tuấn kêu Nam bật radio cốt yếu có cái gì không để thay đổi cái bầu không khí ngột ngạt này.
''Alo alo đây là Khoa....''-Vừa nghe đến đó thì Tuấn-Học-Hùng-Luân bật dậy.
-Trời ơi!Có phải là anh Khoa không!-Học thốt lên.
-Chưa biết được phải nghe hết đã!-Tuấn nghi ngờ nhưng mong đó là sự thật.
''Alo alo đây là Khoa đang phát trên hệ thống radio tầm xa,nghe cho rõ những lời nói của tôi,chúng tôi đang cố thủ ở sân bay,ở đây chúng tôi có luơng thực và đạn được,chúng tôi sẽ bảo vệ mọi người,Khoa-phát đi trên radio''
-Vậy còn chờ gì nữa,tiến thẳng ra sân bay thôi!-Tuấn quay lên đằng trước giục anh Nam chạy xe thật nhanh.
-Hy vọng là anh Khoa!-Luân mong chờ người anh đáng kính của mình.
-Nếu anh Khoa có ở đó chắc anh Đức cũng vậy!-Học hởn hở.
-Tao hy vọng là thế,mà nếu họ bị zombie giết thì tao sẽ trả thù!-Hùng nói xong,đôi mắt để lộ ra cái nhìn đầy chết chóc.
Với tâm trạng đầy sự vui mừng,chiếc xe bon bon chạy mà không gặp bất cứ trở ngại nào.Kia rồi!Cuối cùng cũng đến nơi thì ra không có một bống zombie nào trên đường vì chúng đã đến hết nơi này.
-Tất cả ngồi chắc đế anh phá vòng vây tiến thẳng vào!-Nam nhắc nhở và nhấn ga tông thẳng vào hất tung mọi con zombie trên đường đi.
-H thì xuống xe giết chúng nào!-Vừa dứt câu Hùng bay xuống chém điên cuồng.
-Bám theo nó!-Học nhảy xuống cầm súng bắn để không một con zombie nào đến từ đằng sau Hùng.
-Hả!Bọn nó .....bọn nó!-Khoa nhìn thấy một chiếc xe chạy thẳng vào nhưng chưa biết ai ở trong xe cho đến khi Hùng phóng xuống.-Em ở đây,anh xuống giúp chúng!-Khoa vác cây súng AK-47 cầm theo dao Kukri dắt vào hông tuột xuống.
-Hừ!Thử xem thanh kiếm này tốt không,tụi mày sẽ là vật thử nghiệm đầu tiên!-Tuấn cầm chắc thanh kiếm đợi 2 con zombie đang đến gần ,còn 3 bước 2 bước 1 bước.......
''Xoẹt''-Một nhát chém bay đầu 2 con zombie.
-Tốt,khởi động đã xong h thì chiến nào!-Tuấn hét to xông vào xả kiếm.
-Đứng xung quanh bảo vệ mình trong khi mình ngắm bắn!-Luân dặn 3 cô gái đứng sát vào.
-Đánh đồng đội nào!-Nam-Hoàng dựa lưng vào nhau phối hợp ăn ý một cách nhịp nhàng.
-Chết rồi!Thằng Hùng đi vào giữa vòng vây của chúng,làm sao đây!-Học bắn nãy h nhưng không làm sao chết được những con zombie đang bao vây lấy Hùng,không phải là Học bắn dở mà là có quá nhiều zombie.-Tuấn,mày mau đến giải cứu thằng Hùng đi.
-Tao còn đang bận đây!-Tuấn nhìn sang chỗ Hùng nhưng không cách nào qua được tại Tuấn cũng đang bị bao vây chưa thể thoát ra tức thì.H cứu được nó thì chỉ có phép màu,một phép màu.
-Hừ!-Hùng kiệt sức và đang đợi chết.-Nhi ơi,có lẽ h anh đã đến được với em chưa nhỉ!-Hùng thì thầm buôn đao xuống.
-Tránh ra nào bọn này!-Khoa thét lên xả đao liên tục vào zombie.Động tác hoàn chỉnh nhẹ nhàng cắt đầu từng con không tốn một chút sức.-Đứng dậy lẹ lên,mày không đứng dậy thì tao uổng phí công sức ak!-Vừa nghe tiếng của anh Khoa.
-Anh!-Hùng như có thêm ý chí cầm đao tiếp tục chém mở vòng vây đến Khoa.Học cũng nhanh chóng cầm dao mà mở vòng vây(Vừa chạy vưa bắn súng thì đạn bay loạn xạ).
-Mở vòng vây đến chỗ anh Khoa!-Tuấn chém từng nhát chạy đến bên Hà,cầm tay Hà kéo đi.-Em nắm lấy tay bé Như đi nhanh!-Hà cầm tay bé Như kéo.
-Bé Như an toàn rồi,h thì chúng ta đi thôi!-Luân cất súng và nắm chặt thanh đao mở đường đưa Vy-Loan đi.
-Trò chơi kết thúc rồi nhé bọn zombie!-Nam cùng Hoàng cũng mở vòng vây chạy đi.
-Tất cả mau trèo lên ngọn tháp!-Khoa giục tất cả đi nhưng không ai chịu đi vì sợ anh cũng ra đi như Nhi vậy,như hiểu được ý nghĩ của cả bọn.-Anh không sao,mấy đứa mày ở đây dễ làm vướng chân anh thì anh cũng chết.
Tất cả trèo lên ngọn tháp nhanh chóng.
-Còn đây là quà cho tụi mày!-Khoa rút ra nguyên một chùm trái lựu đạn, rút chốt một cái ném về phía chúng.
''Bùm bùm bùm...''-Những tiếng nổ liên hoàn phát ra làm một vùng bị chấn động.
Nhưng làm sao giết hết được bọn chúng,khoa chạy thật nhanh và phóng lên cầu thang trèo một mạch lên tháp....
-Anh ơi!-Cả 4 người đều ôm thật chặt lấy người anh quý giá này.
-Thôi nào,tất cả đều đã lớn chứ có phải còn nhỏ nữa đâu!-Khoa biết chúng lớn rồi nhưng vẫn còn như hồi nhỏ cần được bảo vệ.
-Mà sao em không thấy anh Đức!-Luân quay đi tìm người anh khác.
-Anh Đức bị bọn zombie giết rồi!-Giọng Khoa chùng xuống.
-Chết tiệt!Em sẽ báo thù cho anh Đức!-Hùng định xách dao trèo xuống tiếp tục chém giết.
-Anh mau cản Hùng lại đi,lý do em sẽ nói sau!-Tuấn thì thầm vào tai Khoa.
-Hừ!Thằng Hùng ngồi xuống,có mặt anh ở đây mà em làm trò gì thế!Không xem ai ra gì ak!-Khoa nạt.
-Ơ....Nhưng em phải báo thù cho anh Đức chứ!-Hùng giật mình vì tiếng nạt của Khoa.
-H chưa phải lúc!Ngồi xuống!-Khoa chỉ tay để Hùng ngồi ngay cạnh mình.
-Ơ!Dạ!-Hùng lí nhí đáp.Tuấn thở phào nhẹ nhõm vì biết cản được Hùng lúc này ngoài Khoa ra không còn ai khác.
-Mấy đứa kể cho anh nghe chuyện của cả bọn nào!-Khoa quay sang nhìn Tuấn.
Tuấn bắt đầu kể không thiếu thứ gì ừ chuyện gia đình của Khoa và Học chết,đến chuyện Hùng khi mất Nhi thì biến thành thế nào..........
TO BE CONTINEU......
CHƯƠNG 15:QUA MỸ.
The author of this message was banned from the forum -
lỡ ko tận thế ăn chơi ko c~ chếtEvol.King wrote:ăn chơi đi mọi người ơi,sắp tận thế rồi
uk...nhanh nhanh nha...truyện hay thật đó...chém gió siêu thật...^^!TheOneAboveAll wrote:Đã up một phần chuơng 15!Mình bị sốt,nên chỉ up dc nhiêu đó,khoảng 9h là sẽ xong,mong anh em thông cảm
mình chỉ thấy phi lí nhất là ở mấy cây sung thôi...cây m1a1 carbin(ko pít phải ko nữa).........TheOneAboveAll wrote:Ak!
1:Mình chưa hề nói là trong 4 người ai đã xài súng thành thạo.
2:Lớp 11 bình thường thì đã học quân sự về cách xài súng trường rồi(ai học lớp 11 thì biết thầy cô đã hướng dẫn về súng AK 47),một số người khi đi nghĩ vụ cũng có bắn thử AK 47 (hình như là 3 viên).
Đang viết chương 7 !:b
sao ko up hết lun ***....đọc từng chút thế này...TheOneAboveAll wrote:CHƯƠNG 14:LẠI THÊM MỘT CÁI CHẾT.CHUONG 15:QUA MỸ?
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
Trở lại với Khoa-Đức-Quyên đang ở trên tháp sân bay.
-Em biết phòng điều khiển ở đâu?-Khoa chợt nhớ là có chuyện cần làm nên hỏi Quyên
-Em biết nhưng có chuyện gì thế!-Quyên tròn mắt hỏi.
-Tụi anh cần ra một thông báo khẩn trên sóng radio!-Đức quay sang Quyên trả lời.
-Ak vậy thì theo em!-Quyên định trượt xuống nhưng thấy quá nhiều zombie dưới đó thì lại ngập ngừng.
-Để anh!-Đức mỉm cười cầm súng vác vai,rút một trái lựu đạn ra ném xuống dưới làm zombie chết sạch.-H thì xuống thôi!-Đức tuột xuống trước.
-Để anh xuống,em xuống sau đi!-Khoa cầm điếu thuốc hút rồi vác súng tuột xuống.-Rồi an toàn em xuống đi!
-Hừ bọn này đông đấy,tránh gặp chúng thôi!-Đức cầm súng chạy men theo những góc khuất mà chúng không thấy,mỗi khi chạy được một đoạn an toàn là giơ tay cho Khoa-Quyên chạy theo
-Vào đi,tao ở ngoài này cảnh giới!-Đức nói xong liền nấp sau thùng xe nhưng anh không ngờ có một con zombie trên đầu.
-Bên trong sao tối thui thế này!-Khoa nói thì thầm.
-Hình như có một cầu dao điện để em bật lên!-Quyên bước tới kéo cầu dao lên làm cả phòng bừng sáng.
-Xem nao,chuẩn bị!-Khoa bắt đầu chuyền đạt.-Alo alo đây là Khoa đang phát trên hệ thống radio tầm xa,nghe cho rõ những lời nói của tôi,chúng tôi đang cố thủ ở sân bay,ở đây chúng tôi có luơng thực và đạn được,chúng tôi sẽ bảo vệ mọi người,Khoa-phát đi trên radio!-Khoa thở phào nhẹ nhõm.-Chúng ta đi thôi!
Vừa bước ra cửa thì thấy Đức ngồi bệt xuống,Khoa cảm thấy hơi lạ.
-Sao thế!-Khoa cúi xuống hỏi.
-Hehe,tao sơ ý quá!-Đức ngước mắt nhìn để lộ ra một vết cắn trên tay.
-Chắc mày biết kết cục rồi,muốn nói lời cuối cùng không!-Khoa không thể giấu đi nỗi buồn trong đôi mắt.
-Nếu gặp lại tụi nó thì mày phải có trách nhiệm bảo vệ tụi nó đấy,và thêm một điều cuối cùng:Cho tao điếu thuốc.H thì đi đi!-Khoa rút ra một điều thuốc cho Đức hút.
-Mày là người bạn thân nhất của tao và là người đồng đội tuyệt vời!-Khoa chào đúng nghi thức quân đội và mỉm cười.
-Ak và bảo vệ cô em này thật tốt nhé!-Đức nói xong rồi đứng dậy.Khoa cầm tay Quyên kéo đi.
Đức cầm súng bắn vào bọn zombie và hét to cốt là để thu hút sự chú ý của chúng.
-AAAAAAAAAA!-Đức hét lên và bắn những tràng đạn.
''Bùm''-Một tiếng nổ vang lên.
-Vĩnh biệt bạn của tôi!-Khoa thì thầm.
Trong khi đó,nhóm Tuấn đang trên đường đi.Bầu không khí ngột ngạt vẫn bao trùm lên mọi người,Học thì vẫn an ủi Vy để cô vơi đi bớt nỗi buồn khi biết chắc rằng ba mẹ của cô không thể sống sốt được.
-Ak anh Nam,bật radio lên để nghe tin tức một chút đi!-Tuấn kêu Nam bật radio cốt yếu có cái gì không để thay đổi cái bầu không khí ngột ngạt này.
''Alo alo đây là Khoa....''-Vừa nghe đến đó thì Tuấn-Học-Hùng-Luân bật dậy.
-Trời ơi!Có phải là anh Khoa không!-Học thốt lên.
-Chưa biết được phải nghe hết đã!-Tuấn nghi ngờ nhưng mong đó là sự thật.
''Alo alo đây là Khoa đang phát trên hệ thống radio tầm xa,nghe cho rõ những lời nói của tôi,chúng tôi đang cố thủ ở sân bay,ở đây chúng tôi có luơng thực và đạn được,chúng tôi sẽ bảo vệ mọi người,Khoa-phát đi trên radio''
-Vậy còn chờ gì nữa,tiến thẳng ra sân bay thôi!-Tuấn quay lên đằng trước giục anh Nam chạy xe thật nhanh.
-Hy vọng là anh Khoa!-Luân mong chờ người anh đáng kính của mình.
-Nếu anh Khoa có ở đó chắc anh Đức cũng vậy!-Học hởn hở.
-Tao hy vọng là thế,mà nếu họ bị zombie giết thì tao sẽ trả thù!-Hùng nói xong,đôi mắt để lộ ra cái nhìn đầy chết chóc.
Với tâm trạng đầy sự vui mừng,chiếc xe bon bon chạy mà không gặp bất cứ trở ngại nào.Kia rồi!Cuối cùng cũng đến nơi thì ra không có một bống zombie nào trên đường vì chúng đã đến hết nơi này.
-Tất cả ngồi chắc đế anh phá vòng vây tiến thẳng vào!-Nam nhắc nhở và nhấn ga tông thẳng vào hất tung mọi con zombie trên đường đi.
-H thì xuống xe giết chúng nào!-Vừa dứt câu Hùng bay xuống chém điên cuồng.
-Bám theo nó!-Học nhảy xuống cầm súng bắn để không một con zombie nào đến từ đằng sau Hùng.
-Hả!Bọn nó .....bọn nó!-Khoa nhìn thấy một chiếc xe chạy thẳng vào nhưng chưa biết ai ở trong xe cho đến khi Hùng phóng xuống.-Em ở đây,anh xuống giúp chúng!-Khoa vác cây súng AK-47 cầm theo dao Kukri dắt vào hông tuột xuống.
-Hừ!Thử xem thanh kiếm này tốt không,tụi mày sẽ là vật thử nghiệm đầu tiên!-Tuấn cầm chắc thanh kiếm đợi 2 con zombie đang đến gần ,còn 3 bước 2 bước 1 bước.......
''Xoẹt''-Một nhát chém bay đầu 2 con zombie.
-Tốt,khởi động đã xong h thì chiến nào!-Tuấn hét to xông vào xả kiếm.
-Đứng xung quanh bảo vệ mình trong khi mình ngắm bắn!-Luân dặn 3 cô gái đứng sát vào.
-Đánh đồng đội nào!-Nam-Hoàng dựa lưng vào nhau phối hợp ăn ý một cách nhịp nhàng.
-Chết rồi!Thằng Hùng đi vào giữa vòng vây của chúng,làm sao đây!-Học bắn nãy h nhưng không làm sao chết được những con zombie đang bao vây lấy Hùng,không phải là Học bắn dở mà là có quá nhiều zombie.-Tuấn,mày mau đến giải cứu thằng Hùng đi.
-Tao còn đang bận đây!-Tuấn nhìn sang chỗ Hùng nhưng không cách nào qua được tại Tuấn cũng đang bị bao vây chưa thể thoát ra tức thì.H cứu được nó thì chỉ có phép màu,một phép màu.
-Hừ!-Hùng kiệt sức và đang đợi chết.-Nhi ơi,có lẽ h anh đã đến được với em chưa nhỉ!-Hùng thì thầm buôn đao xuống.
-Tránh ra nào bọn này!-Khoa thét lên xả đao liên tục vào zombie.Động tác hoàn chỉnh nhẹ nhàng cắt đầu từng con không tốn một chút sức.-Đứng dậy lẹ lên,mày không đứng dậy thì tao uổng phí công sức ak!-Vừa nghe tiếng của anh Khoa.
-Anh!-Hùng như có thêm ý chí cầm đao tiếp tục chém mở vòng vây đến Khoa.Học cũng nhanh chóng cầm dao mà mở vòng vây(Vừa chạy vưa bắn súng thì đạn bay loạn xạ).
-Mở vòng vây đến chỗ anh Khoa!-Tuấn chém từng nhát chạy đến bên Hà,cầm tay Hà kéo đi.-Em nắm lấy tay bé Như đi nhanh!-Hà cầm tay bé Như kéo.
-Bé Như an toàn rồi,h thì chúng ta đi thôi!-Luân cất súng và nắm chặt thanh đao mở đường đưa Vy-Loan đi.
-Trò chơi kết thúc rồi nhé bọn zombie!-Nam cùng Hoàng cũng mở vòng vây chạy đi.
-Tất cả mau trèo lên ngọn tháp!-Khoa giục tất cả đi nhưng không ai chịu đi vì sợ anh cũng ra đi như Nhi vậy,như hiểu được ý nghĩ của cả bọn.-Anh không sao,mấy đứa mày ở đây dễ làm vướng chân anh thì anh cũng chết.
Tất cả trèo lên ngọn tháp nhanh chóng.
-Còn đây là quà cho tụi mày!-Khoa rút ra nguyên một chùm trái lựu đạn, rút chốt một cái ném về phía chúng.
''Bùm bùm bùm...''-Những tiếng nổ liên hoàn phát ra làm một vùng bị chấn động.
Nhưng làm sao giết hết được bọn chúng,khoa chạy thật nhanh và phóng lên cầu thang trèo một mạch lên tháp....
-Anh ơi!-Cả 4 người đều ôm thật chặt lấy người anh quý giá này.
-Thôi nào,tất cả đều đã lớn chứ có phải còn nhỏ nữa đâu!-Khoa biết chúng lớn rồi nhưng vẫn còn như hồi nhỏ cần được bảo vệ.
-Mà sao em không thấy anh Đức!-Luân quay đi tìm người anh khác.
-Anh Đức bị bọn zombie giết rồi!-Giọng Khoa chùng xuống.
-Chết tiệt!Em sẽ báo thù cho anh Đức!-Hùng định xách dao trèo xuống tiếp tục chém giết.
-Anh mau cản Hùng lại đi,lý do em sẽ nói sau!-Tuấn thì thầm vào tai Khoa.
-Hừ!Thằng Hùng ngồi xuống,có mặt anh ở đây mà em làm trò gì thế!Không xem ai ra gì ak!-Khoa nạt.
-Ơ....Nhưng em phải báo thù cho anh Đức chứ!-Hùng giật mình vì tiếng nạt của Khoa.
-H chưa phải lúc!Ngồi xuống!-Khoa chỉ tay để Hùng ngồi ngay cạnh mình.
-Ơ!Dạ!-Hùng lí nhí đáp.Tuấn thở phào nhẹ nhõm vì biết cản được Hùng lúc này ngoài Khoa ra không còn ai khác.
-Mấy đứa kể cho anh nghe chuyện của cả bọn nào!-Khoa quay sang nhìn Tuấn.
Tuấn bắt đầu kể không thiếu thứ gì ừ chuyện gia đình của Khoa và Học chết,đến chuyện Hùng khi mất Nhi thì biến thành thế nào..........
TO BE CONTINEU......
CHƯƠNG 15:QUA MỸ.
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
-Thì ra mọi chuyện là như thế!-Khoa thấy thương cho Hùng vì những gì đã trải qua.-Vậy giờ các em định làm gì tiếp theo.
-Tụi em cũng không biết?Lúc trước là mong thoát khỏi đây,rồi gặp anh thi cũng không biết làm gì!-Tuấn gãi đầu.
-Theo thông tin anh nhận được là bệnh dịc này xuất phất từ Mỹ nhưng không biết cụ thể là chỗ nào!-Khoa ngồi nhớ lại những gì sếp của mình nói.
Cách đây mấy ngày.
-Cho gọi Trung úy Khoa vào đây!-Sếp nói với thư ký.
-Dạ!-Thư ký xoay người bước đi.
-Sếp cho gọi anh kìa!-Cô thư ký thấy Khoa vừa lau súng vừa hút thuốc.
-Gọi tôi?Có chuyện gì thế!-Khoa tròn mắt hỏi.
-Ai biết!Anh không lên thì anh chịu trách nhiệm!-Cô thư ký nhún vai.
-Oày!-Khoa ngán ngẩm trỉnh trang y phục đến gặp sếp.
Mở cửa bước vào là một sấp tài liệu để trên bàn.
-Dạ sếp cho gọi tôi!-Khoa chào sếp.
-Cậu xem hết đống tài liệu này đi!-Sếp chỉ tay lên bàn làm việc.
-Có chuyện này thật ak?Mỹ đã phát minh ra một loại virus zombie ak!-Khoa choáng váng khi đọc hết đóng tài liệu.
-Nhiệm vụ của anh là quay về thành phố nơi anh sống bảo vệ chặt chẽ sân bay,bảo vệ những ai đến đó!Anh được phép rủ thêm một đồng đội!-Sếp nói
-Dạ tôi sẽ đưa Hạ sỹ Đức đi cùng!-Khoa mỉm cười nói.
-Tốt!Đi đi.mấy anh thích vũ khí gì trong kho có hết!Chúc may mắn!-Sếp cười.
Đó là chuyện mấy ngày trước còn h thì Đức chết và Khoa cảm thấy ân hận vì quyết định của mình.
-Chúng ta cứ ở đây thêm 3 ngày sau 3 ngày nếu không có ai đến chúng ta sẽ đi!-Khoa ra quyết định.
-Vậy theo ý anh!-Tuấn gật đầu vì biết anh luôn có những quyết định đúng từ đó đến giờ.
-Chúng ta làm gì trong những ngày này?-Hà tròn mắt hỏi.
-Ờ hen!-Luân ngồi suy nghĩ.
-Hay chúng ta dụ bọn zombie xung quanh về đây để giết bớt!-Hùng đưa ra lời đề nghị.
-Nhưng chạy bộ thì sao lại chúng?Xe tải thì cồng kềnh?-Học lắc đầu.
-Ak!Hình như có máy chiếc xe mô tô ở khu để máy bay đấy,người ta mới nhập về nhưng chưa kịp đem đi thì thành thế này!-Quyên bất chợt lên tiếng.
-Ơ....đây là!-Tuấn quay sang nhìn Khoa
-Ak quên chưa giới thiệu với các em đây là chị Quyên là một người làm trong sân bay!-Khoa đưa tay ra giải thích.-Mà sao em biết!-Khoa nhìn Quyên một cách ngạc nhiên.
-Em hay đưa cơm vào chỗ mấy người phi công nên cũng có nhìn qua!-Quyên cười.
-Vậy tốt quá!Chị dẫn đường đi!Em,Học,anh Khoa sẽ đi cùng!-Tuấn cầm kiếm lên.
-Uh!Càng ít càng tốt!-Khoa gật đầu.
Men theo những góc khuất tránh bọn zombie đang đi loanh quanh trong sân bay,khi cánh cửa bật mở thì những chiếc xe hiện ra.
-Chà!CBR 150 đây mà!-Tuấn mắt sáng rõ.Tuấn rất thích CBR 150 nhưng gia đình lại sợ tai nạn nên không mua chứ Tuấn đã lái thành thục rồi.
-Em biết lái không!-Khoa quay sang hỏi.
-Dạ ở nhà em lái thành thục lắm!-Tuấn nhìn chằm chằm vào những chiếc xe còn mới tinh.
-Em nữa!-Học giơ tay mỉm cười.
-Em?-Khoa tròn mắt nhìn.
-Ở nhà cũng ba mẹ cũng mua mà không liên lạc được với anh nên không thông báo được!-Học trả lời.
Hai ngày trôi qua thật vô vịọc-Tuấn lái xe dụ những con zombie trong vào trong khu vực sân bay,tối thiểu là 40 con để dễ xử lý,Hùng thì khỏi nói luôn luôn xông ra chém chúng đầu tiên,Hoàng-Nam cũng không vừa xông ra chém phụ,Khoa thì ở trên tháp mà bắn những con zombie phía sau...
Đến ngày thứ 3.Tiếng xe máy phát ra từ đằng xa.
-Tuấn-Học đi dụ tụi nó rồi ak!Còn sớm mà!-Luân nhìn về phía xa.
-Tao với nó còn ngồi đây nè!-Tuấn lên tiếng chỉ tay vào Học.
-Vậy là...........!-Hùng nói.
-Có người đến và cần giúp đỡ!Tuấn chở anh,Học chở Luân,còn mọi người bắn yểm trợ nếu chúng đông!-Khoa xách súng lên vai.
-Ok!-Mọi người đồng thanh.
Hai chiếc xe máy chở 4 người rú ga đi,càng đến gần thì Tuấn càng ngạc nhiên.
-Ủa sao giống cô y tá ở trường mình thế nhỉ!-Luân quay sang hỏi Tuấn.
-Hình như là cô Ly!-Tuấn nhìn chăm chú.-Còn người đàn ông kia là...!
-Thầy Hải!Mẹ nó xui rồi!-Luân bực mình gắt.
-Sao thế mấy em!-Khoa nhìn thái độ của Tuấn-Luân rất là bực mình.
-Dạ anh không biết chứ!Thằng thầy này ở trường nó dê lắm nên tụi em rất là ghét!-Tuấn sợ hắn ta cũng giống như tên đó(Xem lại chương 7)!
-Dù gì cũng là người chúng ta phải cứu thôi!-Khoa trả lời vì theo anh họ có làm gì thì lúc này nên cứu họ.
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum