Re: [TRUYỆN]NGÀY TẬN THẾ : ĐẠI DỊCH ZOMBIE
thấy nãn @0
TheOneAboveAll wrote:Tự sáng tác ra ko copy ý tưỡng từ web hay bất kỳ ai, có một vài cảnh giống với trong một số phim zombie và trong game L4D.Xin dc bắt đầu.Kể chuyện theo ngôi số 3.
Giới thiệu một chút về NV :
-Tuấn đang là học sinh lớp 11
-Tính tình:thường ngày dzui dzẻ hơi bị mát dây nhưng gặp vấn đề nguy hiểm đến tính mạng đối với gia đình và bạn bè ,trường hợp khó là tính cách trở nên đáng sợ.
NHẤN CRT RỒI XOAY NÚT CHUỘT LÀ SẼ PHÓNG TO LÊN ĐỌC CHO ĐỠ NGÁN.
CHUƠNG 1:SỰ KHỞI ĐẦU.CHƯƠNG 2 : NGÀY SN ĐÁNG NHỚ!
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
Hôm nay 2/3/2012.
''Renggggggggggggg''
''Bốp''
''Rầm''
Thế là chiếc dồng hồ báo thức bị Tuấn cho 1 quăng vào bức tường ko thương tiếc.
-Thằng quỷ sứ mày làm cái j trên đó thế,thức dậy đi học ko hay muốn mẹ mày cho 1 phát chổi lông gà.Mẹ Tuấn nói to.
Tuấn ểu oải ngồi dậy nhưng ko bước chân xuống giường ngay(Cái nì đa số ai cũng thế ngồi một lát mới chịu (!cy) ).Hắn nhìn đồng hồ treo tường :6h30.''Bỏ mẹ rồi!Muộn cmn rồi!''.Tuấn phi xuống lầu với tốc độ cực nhanh thầm nghĩốc độ của songoku đến đây là cùng!(dzi mi là sogoku đi chém thế ),tốc độ đánh răng rửa mặt cũng cực nhanh đến nổi chỉ đánh răng *** có rửa mặt tuấn mặc đồ quơ lẹ cái balo mak *** cần biết hôm nay học môn j.
-Sao không ăn sáng con!Ăn một chút đi ko đói bụng đấy.Mẹ Tuấn nói nhỏ nhẹ.
-Dạ thôi mẹ con lên trường ăn cũng được mà!
Tuấn biết mẹ rất thương mình nên mỗi lần bị mẹ chửi nhưng vẫn rất vui.Tuấn phóng lên xe chạy một mạch đến đường đầu óc nghĩ đến những cuốn phim zombie mak đêm qua dc coi:''Ước j cũng có zombie nhỉ!''(Gần có rồi ông bạn khỏi cần ước !:u ).Tuấn thực sực là 1 kẻ cuồng zombie đến nỗi có phim j nói về zombie đều dc mua về ''luyện'' hay những game zombie điển hình là L4D,thực sự những điều về zombie ở thành phố này hắn xưng là 2 thì ko ai dám đứng thứ 1.Sau 10 phút thì hắn đã đứng trước cổng trường nhưng h này ai còn mở cữa cho hắn vào và nếu có mở thì có lẽ hắn sẽ dc ngồi trong phòng giám thị.Tuấn thở dài:
-Chẹp!Chẵng lẽ lại phãi đem vốn ra!
Tuấn đi vòng ra ra phía sau trường ở đây tường tuy cao nhưng ko một ai hay giám thị ra ngoài này hết vì hắn biết phía bên trong bức tường là 1 cái bãi rác của trường họa chăng có đứa nào điên điên ngồi đây để canh bắt hắn,''Học qua Parkour một thời gian và hôm nay là ngày thực hành tốt nhất''-Tuấn nghĩ thầm.Hắn quan sát địa hình :bức tường cao khỏang 2m ngay cạnh là đống tôn ,bê tông đổ nát,''Cần 2 bước có thể là 3 để wa được ''Không nghĩ nhiều vì tiết 1 gần vào rồi mak hôm nay lại là đầu tuần có tiết cô chủ nhiệm,Tuấn lấy đà chạy thật nhanh đạp lên tấm tôn bám vào tường và nhảy qua,tiếp đất nhẹ nhàng ngay bãi rác hôi thối.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa !:u
-Mình đợi cậu lâu rồi đấy!
Một giọng nói nhẹ nhàng phát ra,Tuấn ngước lên nhìn và nhận ra đó là cô bạn cùng lớp và cũng là người hắn thích nhưng chưa thổ lộ được vì dù gì nàng ta cũng là hotgirl của khối 11, ngày nào chẵng có người gửi thư tỏ tình,hắn ngồi ngay cạnh nên biết hết có bữa ít thì cũng 3 nhiều thì có lẽ đầy luôn hộc bàn.
-Đợi tui làm gì, để bắt vào phòng giám thị ak!-Hắn nói một cách rõ ràng và nhấn mạnh từng chữ,phòng giám thị thì bắt lên cùng lắm là viết bản kiểm điểm nên hắn ko sợ.
-Ak không,tui đi đổ rác cho tổ ,tại hôm nay ông đi trễ nên tui phải đổ rác giùm ông!
Hắn sực nhớ là cuối tuần trước bị phạt đổ rác vì đánh ngủ trong giờ học.(Mà anh em nghĩ coi:ngồi cạnh hot girl của khối mà lại đi ngủ thì bá cmn đạo rồi )
-Mà ko có đứa khác đổ ak hay sao mà bà lại đi giùm tui thế!-Tuấn mỉm cười nói.
-Tại cô gần vô rồi tui sợ lớp lại bị phạt vì dơ nên đi đổ giùm cho lẹ!-(Đến đây thì giới thiệu chút:nàng tên Hà là một hotgirl của khối nhưng ko biết ai lại gọi như thế chắc mấy đứa ở trường gọi chứ nàng ko tự đặt như thế,tình tình hơi bị e thẹn dễ khóc)Hà ngập ngừng hồi lâu rồi nói.
-Chứ không phải bà thích tui nên đi giùm ak!-Tuấn cười một cách ma mãnh.
-Không có mà!Không có mà!-Nàng đỏ mặt liền bỏ chạy thật nhanh vào lớp.
Tuấn bất ngờ vì cách cư xử của Hà.''Chẵng lẽ ẻm thích ta ak!''(80% rồi chú ơi !:t )Không nghĩ nhiều ,Tuấn phóng thật nhanh lên lớp ngồi vào chỗ cũng là lúc cô vừa bước vào,khong chú ý đến cô vì đang bận nhìn qua hotgirl và suy nghĩ về những cữ chỉ của Hà hồi nãy.5 tiết trôi qua thật nhanh vì hắn toàn ngủ và ngủ vì đêm qua đã luyện phim đến 3h sáng,nhưng tai hắn luôn nghe giảng bài dù j cũng là học sinh giỏi từ lớp 1 đến h,với cái suy nghĩ giải quyết tình huống nhanh và tiếp thu kiến thức một cách dễ dàng nên hắn có quyền ngủ.
''Renggggggggggg''
Tiếng chuông báo hiệu hết tiết 5,mọi người đứng lên chào cô và ra về.
-Tuấn ơi!Dậy đi ra về rồi kìa!-Hà lay gọi dậy
-Hơ hơ!Oáp!Ra về rồi ak sớm thế nhỉ!-Tuấn vương vai đứng dậy nói.(Bá cmn đạo 11h mà kêu sớm)Mà sao bà chưa về còn đợi tui về làm j?
-Thì tui đợi ông về cùng cho dzui!-Hà cười nhoẻn miệng một cái.Nụ cười mà theo Tuấn là đẹp nhật trong trường.
Tuấn xách balo ra về cùng Hà ,vừa đi Tuấn vừa suy nghĩ:''Quái mọi hôm có thề này đâu mà sao hôm nay kì thế nhỉ''.
-Tuấn thấy Hà sao?-Hà chợt hỏi.
-Sao là sao?-Tuấn nhìn một cách kì lạ.
-Thì Tuấn thấy Hà ra sao, ngoại hình nek tính cách nek!
-Ak thì thế lày:Xinh đẹp,dễ thương,học giỏi nek,hot girl của khối này!-Tuấn nói bằng một giọng châm chọc.
-Tuấn kì quá,không nói chuyện với tuấn nữa!-Hà hôn nhẹ lên má Tuấn rồi bất ngờ bỏ chạy đi.''What the lợn'' tuấn chạy theo với một tốc độ cực nhanh nhưng bóng Hà đã khuất xa.Vừa chạy xe về vừa suy nghĩ lại những gì đã trải qua,về đến nhà nhưng tuyệt nhiên không thấy 1 ai,Tuấn nghĩ thầm:''Bố mẹ đâu hết rồi ta''.Tuấn nhìn vào tờ giấy trên bàn đã hiểu:''Bố mẹ đi về quê nội rồi,bà con bị bệnh nặng lắm bố mẹ đi gấp!'',
-Chiều nay cũng không có j làm hay ta ăn cơm rồi ngủ tiếp đến tối!(Bá cmn đạo ngủ hoài không ngán à cha )
Ăn cơm xong Tuấn liền chạy một mạch lên gác bật máy lạnh,nằm đeo tai phone rồi ngủ.Đồng hồ điểm từng giây trôi qua,Tuấn liền mở mắt xem đồng hồ:6h30 phút.Tuấn bước xuống lầu một cách ểu oải,bụng kêu réo liên hoài.Tuấn xuống nhà với suy nghĩ ;''sáng mai sẽ phải lên trường gặp Hà hỏi mới dc!Ak mà sáng mai cũng là sn của mình ,Hà mà thích mình thì quá tuyệt cho một ngày sn! '',vừa bới cơm thì
''Graooooooooo''
Một tiếng rú dài.
-Lại mấy con chó động đực đây mà!Thôi ăn cơm lên ngủ tiếp!
Và cứ thế sau khi ăn xong thì Tuấn lại tiếp tục đi ngủ nhưng Tuấn không biết rằng ngoài kia một khung cảnh mà Tuấn tưởng tượng cũng ko thể bằng được:Zombie đầy ngoài đường và tiếng rú lúc nãy chính là của 1 con zombie,nhưng tại sao chúng không vào nhà Tuấn là bởi vì cậu không mở đèn cho ngôi nhà của mình(không biết tại làm biếng hay do sự may mắn)Đêm nay có lẽ là đêm ngon giấc cuối cùng của Tuấn trước khi sống với những tháng ngày trốn chạy chuẩn bị diễn ra!.........
TO BE CONTINUE
CHƯƠNG 2 : NGÀY SN ĐÁNG NHỚ!CHƯƠNG 3:BỆNH DỊCH XUẤT HIỆN TOÀN CẦU.
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
Ngày 3/3/2012
Trời trong xanh,gió mát thoang thoảng thích hợp với những chuyến picnic nhưng không.Trái ngược với những thứ trên,dưới mặt đất những cái xác sống đang có mặt ở khắp nơi trong thành phố mà Tuấn đang sống,có lẽ hôm nay sẽ là một ngày sn đáng nhớ mà Tuấn không thể nào quên hay xóa khỏi tâm trí được,ngày mà nhân loại đang trên bờ vực của sự hủy diệt,loài người sẽ biến mất và thay vào đó là những con zombie sẽ có mặt trên toàn bộ thế giới.
''Every night in my dreams
I see you. I feel you.
That is how I know you go on...''
Bản nhạc chuông bài My Heat Will Go On vang lên trong phòng ngủ của Tuấn,căn phòng mà sau này Tuấn sẽ không thể trở về để có những giấc ngủ của mình,căn nhà chứa đầy những kỷ niệm gia đình,những lúc ấu thơ giờ sẽ đi vào quên lãng.Tuấn nhìn vào điện thoại thì biết là Học-người anh em, người bạn thân nhất gọi,''Chẹp!6h là gọi,thằng này linh dữ bây,chắc là đi uống cafe,ak mà mình cũng định nghĩ học để ăn sn hôm nay mà''-Tuấn thầm nghĩ.Tuấn nghe máy trong tình trạng đang ngái ngủ.
-''Alo!Gọi tao có j hok?''
-''Tuấn ak!Có chuyện xảy rồi mày ơi!'' -Học nói trong những tiếng thì thầm xen lẫn hoang mang.
-''Chuyện j nói tao nghe!Chắc là mày kưa không dc em nào nên nhờ tao phải ko!'' -Tuấn mỉa mai.
''Đậu móa!Mày có coi phim zombie rồi chứ j,tất cả h đã trở thành hiện thực,zombie xuất hiện đầy đường,cả thành phố h đã là một thành phố zombie rồi đấy''-Học nói giận dữ nhưng vẫn giữ được tiếng nói nhỏ nhẹ.
''Cái thằng!Lại chọc tao,lát có j uống cafe tao xin lỗi vì ra muộn dc chưa,bao mày chầu ăn sáng''
''Mày không tin thì ra cửa sổ nhà mày mà coi!Zombie đầy ngoài đường rồi!''
Tuấn vừa nghe điện thoại vừa bước xuống giường nhìn ra cửa sổ.
''Mày chọc hoài!Làm gì mà có zom............bie!''
''Cái quái j thế này!''-Tuấn không thể nào tin vào mắt mình được nữa,cái suy nghĩ mà Tuấn ước h đã trở thành hiện thực,trong những cơn mơ sảng Tuấn còn không thể cho là đây là sự thật:Hàng chục hàng trăm con zombie đang đi ngoài phố như là diễu hành.
hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
''Alo!Học ak!Tất cả chuyện này là sao?Chúng xuất hiện từ khi nào?''-Tuấn hỏi trong sự lo lắng kèm thêm sự hỗn loạn chưa thể chấp nhận được sự thật này.
''Qua điện thoại không thể nói hết!H mày hãy cẩn thận đi qua nhà thằng Luân đi,tất cả anh em đang ở đây, tao không thể nói lâu được hình như có 1 con đã đi vào nhà!Ak mày nhớ nhé tụi tao vừa phát hiện ra:Bọn zombie này chỉ thực sự nghe được tiếng động để đuổi bắt con mồi,đến gần chúng 2m là chúng phát hiện ra ngay bằng mùi, dù mày không gây ra tiếng động j''-Học nói nhỏ và nhanh lẹ cúp máy.
Tuấn ngồi bệt xuống sàn nhà với những suy nghĩọn zombie này từ đâu xuất hiện?Bố mẹ có an toàn không?Còn bao nhiêu người sống sốt?Những suy nghĩ lướt qua đầu Tuấn và phải làm một việc trước tiên:Gọi cho bố mẹ ngay!Nhưng cuộc gọi của Tuấn không được hồi đáp mà thay vào đó là những tràng tút tút liên hồi.
''Phải hành động nhanh thôi!Không thể ngồi đây mà chờ chết được,ta phải sống để còn tìm lại bố mẹ mình!''-Tuấn tự nhủ.
Lao ra khỏi giường để mặc chiếc quần shot vì Tuấn biết mặc quần dài thì trước sau cũng chết,quần ngắn để chạy và nhảy là phù hợp nhất trong hoàn cảnh hiện tại,áo thì cái nào cũng được,và Tuấn chọn cho mình một cái áo thua ngắn tay,mang chiếc giầy mà Tuấn dùng để tập Parkour.''Ak!Phải thủ sẵn một con dao nữa chứ!''.Tuấn mặc đồ xong rồi bước xuống bếp cầm theo cái balo bên trong có một cái áo khoác dài tay,một cái máy GPS.
''Gru gru''
''Cái gì thế nhỉ!Chẵng lẽ là một con zombie đã vào nhà được!''-Tuấn thầm nghĩ
Cậu lần mò từng bước xuống cầu thang,nhẹ nhàng từng bước một và định vị được tiếng phát ra từ căn nhà bếp của mình.Tuấn sẽ đối mặt 1vs1 với nò và giết nó ư!Không Tuấn biết mình hiếu thắng nhưng không phải là ngu trong trường hợp sinh tử này,quyết định không chậm trễ Tuấn lao về cái nhà kho ngay cạnh căn bếp để lấy thanh bán nguyệt dài 80cm mà Tuấn mua về để ngắm vì nó đẹp,hoa văn nhìn thích vô cùng và sắc bén khỏi nói,Tuấn nghĩ không bao giờ dùng nó cả.Nhưng giờ chính là cơ hội để nó thể hiện.Lăm lăm thanh đao trong tay,Tuấn bước vào nhà bếp một cách nhẹ nhàng,từng bước một,từng bước một....
''Mày chết chắc rồi!yaaaaaaaaa...!''
Tuấn lao đến,nhè ngay cổ mà chém vì Tuấn biết zombie chỉ có chém vào đầu là nhanh nhất chứ chém vào mấy phần khác là không xi nhê.Với nhát chém ngọt như mía,con zombie đã gục xuống,Tuấn cười khẩy:''Tốt chết tốt!hahahaha''.Từ đây nhân cách khác,nhân cách chém giết máu lạnh trong Tuấn đã được mở ra.Lôi xác con zombie ra ngoài,Tuấn dắt cây hàng ngay cạnh balo,đóng hết tất cả các cửa lại và chèo thằng lên nóc nhà không một chút khó khăn.Từ đây Tuấn có thể thấy hết toàn cảnh mọi chuyện:zombie di chuyển khắp nơi,đằng kia là một người đang bị zombie xé xác ra ngấu nghiến,còn đằng kia là một con zombie chó''Khung cảnh còn tệ hơn mình nghĩ nhưng không quá bất ngờ''-Tuấn nghĩ.Từ đây đến chỗ nhà Luân còn cách 4 căn nhà và phải băng qua đường(nhà Tuấn trong hẻm),nhưng với tập luyện Parkour hàng ngày thì Tuấn có thể thực hiện được.Tuấn bồi hồi xúc động:
''Tạm biệt ngôi nhà thân yêu!Một ngày nào đó ta sẽ quay trở lại!''.
Tuấn nhảy từ nóc nhà này sang nóc nhà khác một cách thuần phục.
hình ảnh chỉ mang tính minh họa !:o
TO BE CONTINUE
CHƯƠNG 3:BỆNH DỊCH XUẤT HIỆN TOÀN CẦU.
Bệnh dịch xuất phát từ đâu?Tại sao nó có mặt ở Việt Nam?Bằng cách nào?Những ai còn sống sốt trong thành phố nơi Tuấn sống?
TẤT CẢ SẼ CÓ TRONG CHƯƠNG 3.CHƯƠNG 4: VẤN ĐỀ ĐẠO ĐỨC.THIÊN THẦN HAY ÁC QUỶ.
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
Chúng ta chưa vội nhắc đến Tuấn mà sẽ quay ngược lại thời gian một chút trước khi có dịch zombie xuất hiện.
2/3/2012 10h đêm.Nước Mỹ,Area 51(Khu vực 51).
Nơi đây được xem là không có thực,không tồn tại trên thế giới nhưng nó luôn được nhắc đến với những hoạt động bí mật,cả người dân Mỹ và toàn thế giới chỉ nghe đến nó với những hoạt động bí mật về UFO,nghiên cứu hiện tượng siêu nhiên,điều chế vũ khí sinh học,chế tạo những vũ khí nguy hiểm và hiện đại bậc nhất....Trong phòng thí nghiệm sinh học,Jack và John đang điều chế một loại virus mới với mong muốn sẽ giúp ích cho quân đội Mỹ.
-Chúng ta thành công rồi!-Jack phấn khởi nói.
-Chưa chắc chắn được,phải làm thí nghiệm mới biết được nó có hoàn chỉnh chưa!-John nghi ngờ về loại virus này.
Họ bắt 2 con chuột bỏ vào lồng kính để làm thí nghiệm,tiêm virus vào một con chuột và hiện tượng lạ đã xuất hiện trên con chuột bị nhiễm virus:2 mắt đỏ rực như máu,nước dãi chảy ra như là bệnh dại,nó xông đến cắn con chuột kia và cả 2 con đều nằm xuống bất động(thành kính phân ưu cùng gia quyến 2 anh chuột )
-Chúng ta lại thất bại rồi!-John thở dài nói.
-Không sao,chúng ta sẽ điều chế lại cho đến khi nào thành công thì thôi!-Jack quả quyết.
Họ ném xác 2 con chuột xuống đường hầm rác thải và đổ virus xuống cống ngầm,nhưng họ đã lầm:2 con chuột đã đứng dậy và chạy đi,virus đã tác dụng!Virus phát tác chậm chứ không phải là không có tác dụng.Vậy là hàng ngàn con chuột trong bãi đổ rác của tầng hầm đã uống toàn bộ số thuốc virus đến giọt cuối cùng,chúng chạy ra khỏi Area 51 băng qua những cánh rừng và đến được thành phố New York tráng lệ,chúng len lỏi và chạy đến từng ngôi nhà để phát tán dịch bệnh thông qua hệ thống cống ngầm của thành phố,một số con chuột thì chui lên máy bay,tàu thuyền để đi đến các châu lục và các quốc gia khác.Thành phố của Tuấn không phải là ngoại lệ,những người sống sốt hiện đang chạy trốn đến nơi được coi là thành trì cuối cùng của loài ngoài trước dịch bệnh và là nơi hy vọng làm ra vắc xin:AREA 51.
Quay lại với nhân vật Tuấn trong thành phố của anh.
Tuấn đã nhìn thấy được nhà Luân rồi nhưng cái khó ở đây là làm sao để băng qua đường để đến được bên kia đường,ngoài đường là hàng chục con zombie đi lại để kiếm mồi,Tuấn thầm suy nghĩ và đã ra một quyết định liều lĩnh.
-Alo Học nghe rõ!Tao chuẩn bị băng wa đường,có j mày yểm trợ cho tao nha!
-Ok!Tao quan sát rồi khi nào là tốt nhất sẽ giơ tay lên làm dấu hiệu!Chạy thật nhanh vào nhé!-Học nói nhanh nhưng Tuấn nghe rất rõ từng chữ một.
Cánh cổng vừa hé ra,Học núp vào một góc khuất quan sát một hồi lâu thấy đã an toàn liền giơ tay lên ra dấu hiệu,Tuấn liền rút ra thanh đao lăm lăm trong tay và cắm đầu chạy thục mạng.10m đường sao mà nó xa thế!Trong con mắt của Tuấn thì h đây 10m đã trở thành 100m vượt chướng ngại vật với những con zombie di động chứ không phải là những tấm rào chắn đứng bất động.Chỉ còn 4m nữa là đã đến nơi nhưng mọi chuyện đã không được hoàn hảo:4 con zombie đã ở trước mặt Tuấn,không còn cách nào khác là phải giết chúng thật nhanh gọn để ko phải thu hút thêm bọn zombie xung quanh đây.
''Roẹt roẹt roẹt!''
''Bịch bịch bịch !''.Ba con zombie đã ngã xuống
Hình ảnh mang tính chất minh họa
Nhưng con zombie còn lại đã nhanh chóng tóm lấy được Tuấn
''Con dog!Thả bạn tao ra ngay!''-Học cầm khúc cây xông ra hét.
Hình ảnh mang tính chất minh họa
Phang một cay ngay chinh giữa đầu tuy cứu được Tuấn nhưng mọi con zombie đang đổ xô về hướng có tiếng thét phát ra,2 người liền lập tức chạy vào căn nhà khóa toàn bộ cổng trước khi cả 2 trở thành miếng mồi ngon cho bọn zombie.Bước từ nhà ra là Luân-tướng nhỏ con nhưng nhanh nhẹn cực kỳ mang một tấm lòng thuơng người,Hùng-Cao nhưng ốm trùm Parkour của xóm và là người hướng dẫn và đào tạo cho Tuấn,Học-Cao to khỏe mạnh,bề ngoài hung dữ nhưng là người luôn bảo vệ cả nhóm
-Có sao không mày!-Hùng hỏi han.
-Tụi tao gọi điện cho mày từ chiều hôm qua nhưng ko gọi được nên ko biêt mày sống hay chết!-Luân nói và đập tay vào vai Tuấn.
-Thôi! Tất cả vào nhà đi,vào rồi chúng ta mới bàn tính được chuyện j xảy ra!-Học thúc giục.
Cả 4 bước vào nhà Luân,ngôi nhà được bao bọc bởi tường cao 3 m ,cổng sắt cực kỳ cao và chắc chắn họa chăng là xe tải mới tông vào được,ngôi nhà có 2 tầng và có cửa sau thông với một con hẻm nhỏ với đường đi chật hẹp.Cả bọn ngồi chính giữa phòng khách với những khuôn mặt mang tính chất cực kỳ nghiêm trọng.
-Tụi mày có biết chuyện j đã xảy ra không?-Tuấn hỏi bằng một giọng bần thần.
-Tụi tao cũng không biết có chuyện j đã xảy ra!-Học nói được 1 câu rồi cuối mặt xuống ,mắt rơm rớm nước mắt.
-Có chuyện j thế?-Tuấn nhìn người bạn mình mà không hiểu tại sao.
-Cha mẹ của tụi tao chết hết rồi!-Luân nói bằng giọng buồn và có tiếng nấc
-Trưa hôm đó tụi tao đi câu cá ở trong rẫy của thằng Học,tụi tao mỗi thằng về một nhà thì thấy ba mẹ của tụi tao mặt đầy máu,dòi bọ từ trong người chui ra!-Hùng ôm mặt rưng rưng nước mắt.Tuấn ngồi trầm ngâm suy nghĩ an ủi bạn mình.
-Sau đó tao với thằng Hùng chạy ra khỏi nhà và qua nhà mày nhưng đóng cửa gọi mà không ai trả lời!-Học nói bằng giọng buồn và không rõ.
-Còn ba mẹ mày thì sao Luân?-Tuấn quay sang hỏi bạn mình.
-Ba mẹ tao thì......!-Luân nói chưa hết câu liền chỉ tay ra ngoài đường,Tuấn đứng phắt dậy nhìn theo hướng tay Luân chỉ thì đã hiểu:Bọn zombie đang xâu xé một người mà nhìn rõ thì chính là ba mẹ của Luân
Hình minh họa
-Tao thì cũng không biết sống chết của ba mẹ mình ra sao!Họ đi về quê,tao gọi mãi mà không được!-Tuấn trầm ngâm.
-H chuyện j cũng đã xảy ra rồi,chúng ta không nên quá đau buồn!Trước mắt chúng ta phải tìm cố gắng sống sót và tìm hiểu xem có chuyện j đã xảy ra!-Học nói nhanh và gọn nhưng cả bọn đều hiểu.
-Trước tiên chúng ta phải tìm xem có vũ khí không đã!Chứ đánh với zombie bằng tay không thì có mà chết ak!-Hùng hóm hỉnh
-Hình như gần cạnh trường của thằng Tuấn có doanh trại quân đội thì phải!Ở đó có thể có thứ chúng ta cần!-Luân chợt nhớ ra doanh trai mà hàng ngày nó va Tuấn đi học đều thấy.Doanh trại của quân đội thành phố.
-Còn luơng thực?Chúng ta không thể không ăn và uống!-Học hỏi cả nhóm
-Phía sau con hẻm này 100m là siêu thị đấy!Chúng ta nên đến đó trước khi tìm vũ khí!Và sau khi tìm được vũ khí thì chúng ta sẽ khởi hành,thành phố này đã chết rồi!Tao có một thanh đao,tui mày tìm thêm 3 khúc gậy để phòng thân nữa đi!Ngay đầu giờ chiều chúng ta sẽ khởi hành.-Tuấn nói ngay mà không cần suy nghĩ,cái bản tính khi gặp trường hợp đặc biệt là như thế đấy.
TO BE CONTINUE........
CHUƠNG 4 :VẤN ĐỀ ĐẠO ĐỨC.THIỀN THẦN HAY ÁC QUỶ!
Cả nhóm sẽ khởi hành đến siêu thi và trên đường họ đã gặp ai?Ỡ đây vấn đề sống còn đặt ra,đạo đức của con người liệu sẽ thay đổi?Cứu một thanh niên khỏe mạnh sẽ giúp ích cho mình sau này hay một đứa bé mà sau này nó sẽ phải trốn chạy?
TẤT CẢ SẼ CÓ TRONG CHƯƠNG 4.
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
-Chuẩn bị xong chưa!-Tuấn hỏi 3 người bạn của mình.
-Xong hết rồi!-Học đáp.
-Để coi:3 bình nước 3L,12 gói mì tôm.Vậy là đủ để khởi hành đến siêu thị,dù chỉ có 100m nhưng là 100m tràn ngập zombie nên sẽ rất khó khăn,đền đó rồi thì chúng ta muốn lấy j thì lấy.Ak mà còn thêm 3 cây sắt nữa!Tao mà chạy thì zombie phải gọi bằng cụ! -Hùng hỏm hỉnh đáp.
-Vậy tụi mày đi ra ngoài sau trước đi,tao cần phải bàn một chuyện với thằng Tuấn?-Luân nhìn về phía Tuấn mà nói.
-Có chuyện j mà cần tao thế?-Tuần nhìn bạn mình một cách khó hiểu.
-Tao muốn giết hết toàn bộ đám zombie ngoài kia nhưng không biết bằng cách nào,vậy tụi mày biết phải làm sao không!-Luân nòi bằng giọng run run nhưng xem ra hung dữ hơn.
Cả bọn trầm ngâm suy nghĩ vì biết rằng chuyện náy qua khó:4 vs 100 hoặc hơn,họ đâu phải siêu nhân,mặc dù tất cả đều có tính hiếu thắng nhưng không phải là ngu ngốc mà đâm đầu vào nhưng bọn mất lý trí trước việc trả thù để rồi sau đó là chết.
-Tao có một cách!Nhưng sẽ nguy hiểm!-Tuấn nói bằng giọng nghi ngờ về kế hoạch của mình khi nói ra.
-Mày cứ nói ra xem!-3 thằng đồng thanh đáp.
-Kế hoạch là:Đem 2 bình gas bự ra đặt giữa phòng khách vì tao biết nhà thằng Luân có rồi sau đó mở hêt toàn bộ khí gas ra cho chúng bay ngập phòng khách.Một thằng phải chạy thật nhanh để dụ bọn zombie vào ngôi nhà!-Tuấn ngừng rồi nhìn về phía 3 người bạn
-Đế tao!Tao sẽ dụ chúng,tao chạy nhanh nhất đám!-Luân nói bằng giọng phấn khích vì biết sắp được trả thù cho ba mẹ mình.
-Ok!Học và Hùng đem toàn bộ vật dụng cần thiết ra phía sau để có j tao với thằng Luân thực hiện xong là chạy luôn!-Tuấn nhìn về Học ,Hùng nói.
Sau khi đã thống nhất,Tuấn và Luân bưng 2 bình gas ra đặt giữa phòng rồi mở van gas ,Hùng Học thì đem toàn bộ vật dụng ra phía sau hẻm.Hùng nhảy qua trước để xem có zombie hay không nếu có thì với trình độ Parkour của mình thì sẽ dễ dàng nhảy vào lại.
-OK!Không có zombie đâu!-Hùng nói vọng vào.
Học quăng toàn bộ đồ cần thiết qua rồi nhảy xuống cảnh giới cùng Hùng để Tuấn và Luân thực hiện kế hoạch.Tuấn liền dùng một dây vải dài 10m nhúng toàn bộ vào xăng để làm dây dẫn cháy.Mọi việc đã chuẩn bị hoàn tất,Tuấn ra hiệu cho Luân để mở cửa dụ zombie đi vào.
-Ê bọn zombie ngu ngốc tao ở đây nè!-Luân mở cổng hét to.
Tất cả bọn zombie đều nhìn về hướng phát ra tiếng hét
Luân nhanh chân chạy vào phòng khách để bọn zombie chạy theo mình.
-Tuấn châm ngòi đi!-Luân hét to rồi nhanh chân phóng qua tường.
Tuấn liền châm ngòi lửa và cũng nhanh chân bước 2 bước để phi qua tường cao 2m.
-Chạy thôi!-Tuấn nói to.
Cả nhòm cầm balo và gậy trong tay còn Tuấn thì cầm thanh đao của mình rồi phóng thật nhanh ra con hẻm với hy vọng vụ nổ không ảnh hưởng đến cả nhóm.
''Bùm''
Một tiếng nổ long trời lở đất được phát ra,toàn bộ zombie và cả căn nhà cũng như nhũng căn nhà kế bên đã ngập trong biển lửa
Sau khi đã xong cả 4 người quay lại nhìn.
-Cuối cùng cũng đã giết được chúng nó!Ba mẹ ơi con đã trả được mối thù này rồi!-Luân cười nói trong khi nước mắt chảy ra
-Thôi h không phải là lúc nên đứng coi kiệt tác mình tạo ra,chúng ta đi thôi!-Cả 3 người an ủi bạn mình.
Cả nhóm men theo các con đường vắng và tránh xa khỏi zombie cáng ít chứng nào thì càng hay chừng đó.Bỗng có một tiếng hét vọng lại.
''Có ai không cứu với!''
Thì ra là một người phụ nữ đang ôm một đứa bé chừng 7-8 tuổi bị bọn zombie khoảng 10 con dồn vào một góc tường đang ra sức cứu và chống trả lại,cả nhóm nhìn thấy nhưng không biết làm sao.
-Chúng ta mặc kệ đi,không hơi đâu mà chuốc họa vào thân!-Học lạnh lùng đáp.
-Uhm!Tao đồng ý với mày!-Hùng nói chậm rãi-Chúng ta đi tiếp thôi!
-Nhưng tao không muốn ai có một cái kết cục như ba mẹ tao!-Luân không đồng ý quan điểm với Học và Hùng-Tao sẽ cứu họ,mày sẽ giúp tao chứ Tuấn!
-Tao nghĩ là Học và Hùng nói đúng,tụi mình không nên rước họa vào thân!-Tuấn nói rồi nhìn về phía đó.
-Hừ!-Luân thở dài và lăm lăm trong tay tiến về phía 2 mẹ con nọ.-Vĩnh biệt tụi mày,tao sẽ giúp họ vì tao không muốn ai bị như thế cả.-Luân chạy thật nhanh về phía bọn zombie và hét to:Tụi mày chết đi!Yahhhhh!
Đương nhiên một mình Luân không thể chống lại 10 con zombie được và gần như tuyệt vọng vì biết mình sắp chết thì..
-Cút !Tụi bây tránh xa bạn tao ra!-Tuấn cầm đao chém một phát đứt đầu một con zombie và trong khi đó Hùng và Học cũng chạy đến tiếp sức và nhanh gọn cầm cây đâm xuyên đầu 2 con zombie.
-Mày sẽ hối hận vì quyết định của mình đấy! -Học nói rồi đỡ bạn mình đứng dậy rồi lao vào giết bọn zombie phụ bạn mình.
Và 4 người đã dễ dàng giết hết 10 con zombie nhưng một chuyện đã phát sinh:Bà mẹ bị zombie cắn và chẳng mấy chóc biến thành một con zombie.Cả nhóm không biết phải giải quyết ra sao.
-Xin hãy cứu con tôi và đem nó theo đừng để nó chết!Tôi cầu xin mọi người!-Bà mẹ vừa nói vừa nhìn cả 4 người bằng một ánh mắt cầu xin,vừa xoa đầu con mình.
-Tôi sẽ mang nó theo,bác cứ yên tâm!-Luân vừa nói vừa cầm tay đứa trẻ và nhận ra đó là một cô bé buộc 2 bím tóc rất dễ thương,mặc chiếc váy hồng cũng dễ thương nốt
-Con đi theo các anh đi!Mẹ không sao đâu!-Bà mẹ thều thào nói.
-Mẹ ơi!-Cô bé nói và nhìn mẹ mình ngơ ngác.
-Tụi mày đi trước đi,tao ở lại một chút rồi đi ngay!-Tuấn kêu bạn mình ra trước.
-Đi thôi em,anh sẽ bảo vệ em!-Luân vừa cầm tay cô bé vừa cùng Học Hùng ra ngoài trước vì họ biết Tuấn sấp sửa làm j.
-Chỉ một lát nữa thôi là bác sẽ biến thành zombie,h bác muốn sống như zombie hay được chết ngay tức thì!-Tuấn lạnh lùng vừa mỉm cười vừa nói.
-Xin cậu cho tôi chết ngay đi,tôi không muốn sống như thế!-Người mẹ vừa dứt hết lời.
Tuấn chém một phát rất là nhanh gọn để không cho bà mẹ cảm thấy đau đớn.Xong xuôi Tuấn lau thanh đao của mình để cô bé không bị phát hiện ra.
-Chúng ta đi được rồi!-Tuấn ra dấu hiệu cho cả bọn tiếp tục đi.
-Bà ấy có đau không!-Luân hỏi han.
-Mày nghĩ sao về tài của tao!Nhanh gọn không đau đớn!-Tuấn nói nhỏ.
Cả nhóm vừa đi được một lúc thì..
''AAAAAAAAAAAAAAA''
-Lại cái j nữa đây?-Hùng nhìn dáo dác xung quanh.
-Kìa!-Học nói vừa chỉ tay về phía phát ra tiếng hét.
-Ơ đó không phải là........!-Luân chua kịp nói.
TO BE CONTINUE.....
cHƯƠNG 5:NGƯỜI QUEN.SỰ BẤT NGỜ TRÊN ĐƯỜNG ĐI
Tiếng thét đó là của ai?Cả nhóm sẽ gặp những gì?Mặt tối của Học đã hiện ra!
Xin đón chờ trong CHƯƠNG SAU.
CHƯƠNG 5 : NGƯỜI QUEN.SỰ BẤT NGỜ TRÊN ĐƯỜNG ĐI.mong mọi người cm cho ý kiến,tất cả đều do mình tự nghĩ ra!Ai không đọc hay cho là nhãm thì xin đừng cm thiếu lịch sự.
- Bấm vào đây xem toàn bộ nội dung:
Chúng ta tạm thời quay lại AREA 51 nhé.
-Chúng ta đã gây ra chuyện j thế này!-Jack thất thần nói.
-Không ngờ thứ thuốc đó lại có tác dụng,h chúng ta phải điều chế gấp vac xin để khống chế bệnh dịch này trước khi toàn thể loài người biến thành zombie!-John vừa nói vừa cố gắng tìm lại cách pha chế virus mong có thể tạo ra vắc xin.
-Không còn nữa đâu,tài liệu để chế tạo virus đó tôi tưởng như là vô dụng nên đốt nó đi rồi!-Jack nói xong ngồi ôm mặt.
-Không!Cách pha chế đó tôi đã lưu lại trong máy tính của mình đề phòng nó có tác dụng!-John đã tiên liệu trước tình huống mà mọi loại thí nghiệm có thể thành công,toàn bộ những thí nghiệm dù thất bại hay thành công anh đều ghi chép vào trong máy tính cá nhân.
-Vậy chúng ta bắt đầu điều chế chứ!-Jack đứng dậy hồ hởi nói.
-Nhưng chiếc máy tính không nằm ở đây,nó nằm ở trong tầng hầm dành riêng cho tôi,ở đại học Harvard!-John buồn chán nói.
-Vậy chúng ta đi thôi,còn đợi j nữa!-Jack nói và mở cửa phòng thí nghiệm cùng John chạy ra sân để máy bay,trực thăng.
Hai người tiến thẳng vào đường hầm để ra sân trước ,chỉ còn mở cổng là họ sẽ thoát được khỏi nơi đây thì bỗng một toán zombie xuất hiện trước mặt.
-Trời ơi!-Cả 2 đồng thanh hét to.
-Vậy là bọn zombie cũng đã vào đến tận đây rồi sao!-Jack hốt hoảng khi biết cả 2 sắp thành những miếng mồi ngon cho zombie.
-Cả nơi đây cũng không còn an toàn nữa rồi!-John chấp nhận hiện thực trước mắt và quyết định buông xuôi.
''Đùng đùng đùng''
Cả hai người ngước mắt lên nhìn thì trông thấy một người lính thủy quân lục chiến đứng ngay trước mặt 2 người cầm súng D.E và bắn xối xả vào lũ zombie.
''Tạch tạch''
-Hết đạn rồi!2 người núp nhanh đi!-Người lính ra lệnh rồi móc ra trái lựu đạn và ném về bọn zombie đang xông đến.
''Bùm''-Một tiếng nố long trời lỡ đất làm bọn zombie số thì banh xác số thì chết cháy.
-Cảm ơn anh!Không có anh chắc tụi tôi đã chết!-Jack giơ tay ra định bắt tay cảm ơn.
-Không có gì!Mà tôi là con gái nhé,không phải là con trai đâu mà anh gọi thế,mà anh không nhớ em là ak Jack!-Đến lúc này thì nàng lính mới mở mũ ra,là một người con gái tóc ngắn,đôi mắt to và đen với cài nhìn đầy mê hoặc,cộng với thân hình bốc lữa(Tôi dự đoán là như thế )
-Ớ! @0 -Jack tròn mắt nhìn.-Lisa phải không?-Jack nhìn về phía cô nàng như không biết là đúng hay sai.
-Anh tệ thật đấy Jack!Chúng ta quen nhau từ hồi cấp 3 cho đến khi vào anh vào đại học còn em theo bố vào Quân đội và làm cho AREA 5,không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau!-Lisa nhoẻn miệng người và bắt tay Jack và John.
-Chúng tôi định thoát khỏi nơi đây đi đến đại học Harvard để lấy công thức chế tạo virus rồi dựa theo đó để làm ra vắc xin,cô đi với chúng tôi chứ!-John nói ra ngay lập tức và nhìn về phía Lisa.
-Vậy chúng ta còn chần chừ j nữa,tôi lấy thêm mấy hộp đạn,lựu đạn rồi lên đường!-Lisa nói và chạy ngay vào kho vũ khí lấy thêm 3 hộp đạn và 5 trái lựu đạn rồi ra dấu hiệu cho Jack và John đi theo.
Cả 3 chạy thục mạng ra hướng chiếc trực thăng,nhưng mọi chuyện đã không thuận lợi:Cần ít nhất 5 phút để khởi động và làm cho trực thăng cất cánh được,ít nhất một người phải hy sinh ở lại cản đường bọn zombie đang xông đến.John nhanh tay chạy đến xác một người lính lấy vũ khí và lựu đạn cột vào quanh người.
-Đây là chiếc chìa khóa để vào trong tầng hầm!-John móc ra một chiếc chìa khóa và trao cho Jack.-Tôi biết anh sẽ làm được nếu không có tôi!.
-Không chúng ta phải cùng đi!Anh không được chết ở đây,còn vợ con anh thì sao!-Jack không muốn bỏ lại bạn mình mà chạy như một kẻ hèn nhát .
-Không anh đi đi!Nêu anh không đi thì ai sẽ cứu được loài người!-John đẩy nhanh Jack lên trực thăng.-Nếu gặp được vợ con tôi thì nói với họ rằng:Anh yêu em nhiều lắm,con trai của bố,bố đi gặp ông nội của con đây!-Nói xong John quay mặt đi.( ).
-Đã xong!Chúng ta lên đường thôi!-Lisa nói và kéo Jack lên trực thăng.
-Chúc anh gặp may mắn!-John mỉm người nói với bạn mình-Còn h thì,tụi mày nhào vào đây mà giết tao!-John thét to về phía bọn zombie và nã súng điên cuồng vào chúng cho đến khi hết đạn.
-Mari-tên vợ John,Henry-con trai John 10 tuổi,anh yêu 2 người!-John rút trái lựu đạn cầm trên tay,lao thẳng đến hàng trăm con zombie.
''Bùm bùm bùm''-Hàng chục tiếng nổ lớn nhỏ phát ra làm một khoảng sân xuất hiện những hố sâu và một vũng máu của hàng chục con zombie
-Tôi sẽ thực hiện tâm nguyện của anh bằng bất cứ giá nào!-Jack tự nói với chính mình trong khi Lisa lái chiếc trực thăng bay đến Harvard.
Lại nói về nhóm Tuấn.
-Hà!-Tuấn hét to khi nhận ra người mà mình thích và bạn của cô ây đang bị một đám zombie bu vào,tình hình hết sức nguy ngập.
-Còn đợi j nữa,còn không mau cứu người ''yêu'' mày!-Học hóm hỉnh nói và xông lên đầu tiên.
-Tao ở lại để bảo vệ cô bé!-Luân lăm lăm khúc gậy sắt và cái nhìn hung dữ như muốn nói ai đụng vào cô bé sẽ phải bước qua xác chết của anh.
Học lao lên.Hét.
''Ê bọn zombie'' và vụt một phát vào đầu con zombie gần nhất.Khúc gỗ dính đầy máu tươi và Học như một đồ tể.
Tuấn lao lên để mở vòng vây cho Hà và bạn thoát ra.
TO BE CONTINUE......
CHUƠNG 6:TÌNH CẢM TRONG HOÀN CẢNH SỐNG CÒN.
Hà đi với ai?Số người sẽ tăng lên bao nhiêu?Cuộc chạy trốn có dễ dàng khi có quá đông người so với chỉ tiêu nhanh và ít người càng tốt của nhóm lúc đầu.
Hãy đón xem tiếp xong chương 6.
CẢM ƠN ĐÃ ĐỌC
sao chươg 5 lại nói nhìu về khu vực 51 hơn là nói về nhân vật chíh Tuấn thế
TheOneAboveAll wrote:sr là đây chuyện của mình nghĩ ra và đuơng nhiên là đã kết thúc toàn bộ!Mình không ở HN nhưng đó là nơi mình sinh ra mình cũng chơi Parkour cũng khá.
AK QUÊN!ĐÃ UP CHUƠNG 6
Mình hiện giờ còn đi học thêm nên thông cảm là mỗi ngày một chuơng nhé! !:h
2` thế, hk thấy người ta tự nghĩ tự viết ak`SOS.BigShow wrote:Cái này có cứu người nữa ở thành phố khác ấy có 2con gái sát thủ nữa
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum