Đăng NhậpĐăng ký
Log inLog in  
  • RegisterRegister  
  • FAQFAQ  
  • HomeHome  
  • CalendarCalendar  
  • GalleryGallery  
  • MemberlistMemberlist  
  • SearchSearch  

  • +2
    Slow
    esieuthi
    6 posters
    Tham gia : 2012-07-25
    Bài gửi : 53
    Uy tín : 32
    Coins : 174
    Biệt Danh : 194436977
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    esieuthi

    Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    Người Lớn Cô Đơn

    Tác giả Phan Ý Yên
    Thể Loại Tiểu thuyết - Truyện ngắn - Tạp văn
    Nhà xuất bản Văn Học

    Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Nguoiloncodon-800x800


    Nếu được quyền làm lại một điều gì đó trong đời, liệu bạn sẽ vẫn yêu người mà bạn không nên yêu? Đàn ông ích kỉ. Phụ nữ ích kỉ. Được sinh ra để làm vũ trụ đảo điên.
    Ngày Ba mươi mốt tháng Mười hai, Bảo An về nhà sớm để chuẩn bị đi dự tiệc cùng tôi. Trông nàng thật mệt mỏi, vào đến nhà là buông thõng hết tất cả đồ đạc, nằm cuộn tròn trên sofa. Đột nhiên cô ấy đứng dậy, tiến đến ôm tôi từ phía sau thật chặt.
    “Anh ơi, em mệt.”
    “Ừ, anh cũng mệt. Hôm nay nhiều việc quá!”
    Vòng tay Bảo An nới lỏng. Cô ấy quay lại sofa, ngồi đó nhìn tôi chăm chú. Mắt bắt đầu ngân ngấn nước.
    “Mấy giờ phải đi hả em?”
    Bảo An không trả lời. Chỉ tiếp tục nhìn tôi. Tôi quay lưng lại hỏi.
    “Em làm sao thế? Có chuyện gì?”
    Bảo An bắt đầu khóc. Thật ngột ngạt. Tại sao cô ấy phải thế? Nếu cô ấy muốn gì, hãy nói ra. Nếu cô ấy tức giận gì, hãy nói ra. Tôi làm cách nào có thể đoán được hết mọi thứ đang xảy ra trong đầu cô ấy.
    “Lúc nào anh cũng vậy!”
    “Cũng vậy là như thế nào?”
    “Em nói em mệt thì anh sẽ nói ngay anh cũng mệt. Anh có thể hỏi em mệt như thế nào? Em có đói không? Anh lấy nước cho em uống nhé! Hay những gì đại loại tương tự thế. Sao anh lúc nào cũng lạnh lùng và không quan tâm gì đến em cả?”
    “Anh cũng mệt thì anh nói là anh cũng mệt. Chẳng lẽ em muốn anh nói dối?”
    Bảo An khóc to hơn, như thể cô ấy vô cùng ấm ức vậy. Tôi bỏ ra khỏi phòng, trong lòng cực kỳ bức bối, kéo cửa thật mạnh gây nên một tiếng động lớn.
    Hóa ra việc gắn kết đời mình với một người khác lại có thể gây nhiều phiền phức đến thế. Bảo An là một người phụ nữ đáng mơ ước trong mắt khá nhiều đàn ông, tôi biết vậy. Không phải là ở bên nhau chúng tôi chưa từng hạnh phúc, vui vẻ nhưng với một người đàn ông độc lập, thích tự do và có nhiều điều kiện như tôi, một và chỉ một Bảo An với tất cả những việc lặp đi lặp lại mỗi ngày xung quanh mối quan hệ ấy khiến tôi ngột ngạt, uể oải.
    Ai cũng có quyền nghĩ đến bản thân mình trước. Điều đó có gì sai?
    Bảo An mặc chiếc váy xanh hở lưng và đi ra khỏi nhà mà không nói một lời nào. Có vẻ như cô ấy vẫn sẽ đi đến bữa tiệc nhưng là đi một mình mà không có tôi. Tôi cảm thấy muốn nói gì với cô ấy.
    Tôi biết Bảo An rất yêu tôi. Bất kể tôi có lầm lỗi gì, sau mỗi lần cãi nhau long trời lở đất, Bảo An cũng sẽ quay về và dịu dàng như xưa. Ngay cả khi người sai có là ai đi chăng nữa, Bảo An vẫn luôn là người làm lành trước. Đôi lúc, ngay cả thái độ nhún nhường ấy của cô cũng khiến tôi chán nản. Có một thứ gì đó cứ bình bình trôi qua, không cần phải cố gắng, phấn đấu. Tôi loay hoay không biết phải làm thế nào với một mối quan hệ từ lâu rồi đã mất đi hoàn toàn nỗi ngóng trông phấn khích.
    Hay có lẽ tôi chưa từng yêu em?
    Một tiếng sau khi Bảo An rời khỏi nhà, tôi cũng thay đồ và đi đến bữa tiệc. Đó là một hành động bắt buộc đối với xã hội mà tôi phụ thuộc vào. Khi vừa đến sảnh, tôi bất ngờ nhìn thấy K, em họ mình đang nắm tay Bảo An đi ra khỏi bữa tiệc và hướng về phía cổng lớn khách sạn. Tôi chưa từng biết rằng họ quen nhau. Và giữa chốn thanh thiên bạch nhật với hàng chục người quen biết của hai bên, tại sao họ lại có thể nắm tay nhau như thế?
    K là một chàng thanh niên trẻ quyến rũ mới về nước được hơn một năm nay. Tôi không biết rõ nhiều về K, chỉ đi ăn cùng gia đình một vài lần gì đó, nói dăm ba câu chuyện xã giao về công việc, đời sống, xe cộ, đất đai… Nhưng qua đó cũng đủ để nhận ra K khá thông minh và kín đáo, không thể hiện quá mức điều gì. Bảo An cũng chưa từng kể gì về K và điều đó thật kỳ quặc vì hầu như bất cứ chuyện gì nhỏ hay lớn Bảo An cũng kể hết với tôi. Họ đi ngang qua trước mắt tôi và hình như không để ý gì. Rõ ràng là không thể nào không bực bội! Thế nên tôi quyết định đi theo.
    K nắm tay Bảo An đi bộ qua nhiều phố, rồi họ dừng lại ở một quán rượu vỉa hè. Từ đằng xa, tôi không nghe thấy họ nói gì với nhau, chỉ biết em họ và người yêu mình đang vô cùng thân mật. Thần kinh tôi căng thẳng. Nên xông tới hỏi cho ra nhẽ hay yên lặng đứng xem tiếp họ còn có thể làm gì thêm nữa? Rồi tôi nhìn thấy hai người hôn nhau. Thế đấy! Cô ấy còn trách móc, còn giận dỗi trước khi đi để rồi thế đấy! Thật là giả dối! Có gì đáng để níu kéo nữa đâu?
    Tôi quay lưng bỏ đi.
    Tôi rót cho mình một cốc rượu lớn và nằm vật ra ở sofa. Làm sao có thể? Với tất những gì Bảo An đã thể hiện với tôi, làm sao cô ấy với K lại có thể? Bảo An đã luôn ở bên cạnh tôi mọi lúc, cho dù là khó khăn hay vui vẻ, cô ấy vẫn luôn nhẫn nại ở đó, thể hiện tình yêu của mình. Vậy hôm nay, cái tình yêu ấy đã đi đâu?
    Tôi không thể ngủ được, nằm trằn trọc ở phòng khách với hàng trăm câu hỏi về K, về Bảo An, và về cả quan hệ của chúng tôi nữa. Không có lời giải đáp nào. Tôi bấm máy gọi điện cho Bảo An nhưng không ai trả lời. Họ đã đi đâu cùng nhau? Cho đến tận khi trời sáng, vẫn không có lời giải đáp nào.
    Tôi quyết định đi xuống lấy xe và về nhà bố mẹ mình. Việc tiếp tục ngồi trong căn hộ này và chờ đợi câu trả lời cho chính mình càng lúc càng hạ thấp lòng tự trọng của thằng đàn ông trong tôi. Tôi đóng cửa đi xuống. Khi thang máy vừa mở, tôi nhìn thấy K và Bảo An đang chia tay nhau. Lần đầu tiên, tôi cảm nhận được thế nào là sự dịu dàng, bịn rịn khi chia tay. Và điều đó khiến tôi như phát điên. K đi rồi, lúc Bảo An quay lại và nhìn thấy tôi, trông cô ấy rất hoảng sợ.
    “Em và K, em họ anh quen biết nhau à?”
    “Em mới quen hôm qua.”
    Tôi hoàn toàn ngạc nhiên nhìn Bảo An. Sao cô ấy còn có đủ tự tin và bản lĩnh nói dối đến như thế!
    “Chúng ta vào nhà đi!” Bảo An đề nghị. “Em mệt quá rồi.”
    Tôi nên đi theo cô ấy để chất vấn? Bởi vì cho đến giờ phút này tôi biết mình đang cực kỳ ghen tuông và tức giận. Nhưng cùng với những chất vấn đó, tôi có nguy cơ… đánh mất Bảo An mãi mãi. Tôi chưa bao giờ đứng trước ranh giới mà nguy cơ mất Bảo An lại rõ rệt đến vậy. Tôi cũng chưa bao giờ nhận ra Bảo An lại quan trọng như vậy trong lòng tôi. Và việc đó cũng đồng nghĩa, tôi là một thằng đàn ông hoàn toàn thất bại, một kẻ thua cuộc ngớ ngẩn.
    Vậy tôi sẽ đi theo để coi như không có chuyện gì xảy ra? Không thể nào! Sự thật này sẽ vĩnh viễn như cái gai trong tim, chỉ cần đối diện với Bảo An là mọi thứ tôi đã chứng kiến sẽ hiện lên rõ mồn một.
    “Sao anh không vào?” Bảo An đã đứng đợi trong thang máy.
    Tôi quyết định đi theo nàng.
    Lúc vào nhà, Bảo An pha cho tôi và cô ấy một tách trà bạc hà nóng. Ngồi ngay ngắn ở trên sofa, cô ấy bình thản nhìn tôi.
    “Chúng ta chia tay nhé!”
    Bảo An giáng thẳng vào mặt tôi.
    “Tại sao?”
    “Em nghĩ anh cũng biết tại sao mà.”
    “Nếu anh biết anh đã chẳng hỏi tại sao.”
    “Uhm. Vì em cảm thấy giữa chúng ta thật sự rất ngột ngạt. Khi những đam mê đã qua, em biết phải dùng những điều đã có với nhau để tiếp tục vun đắp cho mối quan hệ giữa hai người, nhưng cho đến hôm nay thì em không còn đủ sức nữa. Em muốn buông tay rồi.”
    “Và K, thằng em họ anh là chất xúc tác mạnh mẽ nhất?”
    Tôi tức giận gắt gỏng. Bảo An không khóc, vẫn điềm tĩnh, từ tốn nhìn thẳng vào tôi.
    “Không phải. Em mới chỉ gặp cậu ấy tối hôm qua, và bấy nhiêu đó không đủ để làm lý do cho bất kỳ quyết định nào. Anh đừng hiểu lầm.”
    “Từ bao giờ em có thể nhìn thẳng vào anh và dối trá như thế?”
    Bảo An thực sự bị tổn thương bởi những lời lớn tiếng vừa rồi của tôi. Tay cô ấy run lên.
    “Anh đừng nặng lời…”
    “Anh đã nhìn thấy em và K ở sảnh khách sạn, nhìn thấy hai người nắm tay nhau băng qua phố, nhìn thấy em hôn K. Em mong chờ thái độ gì nữa từ anh?”
    Bảo An nắm chặt tay, lộ rõ thái độ bất lực.
    “Em xin lỗi… vì đã để anh nhìn thấy những điều anh không muốn thấy. Nhưng em không nói dối anh điều gì. Anh có thể lựa chọn tin hay không tin em. Nhưng em thực sự không muốn tiếp tục nữa. Anh và em, chúng ta bây giờ đã không còn mong muốn những điều chung nữa, vậy ở bên nhau còn có ý nghĩa gì?”
    Bảo An đứng dậy đi vào phòng ngủ, khóa cửa.
    Và có không ít những cuộc tình trong thành phố này kết thúc như thế đấy.
    Tôi biết đây là một câu chuyện rất đỗi bình thường. Tôi sẽ không viết tiếp nó vì khi một mối quan hệ đã kết thúc, nó sẽ vĩnh viễn ngủ yên trong trái tim bạn mà không cần tỉnh giấc vì bất kỳ điều gì cả. Cho đến một ngày bạn sẽ hoàn toàn ngạc nhiên với chính tình cảm của mình. Đối diện với chính người ấy, người đã một thời làm bạn bất an, chao đảo, trong lòng bạn lại nhẹ nhõm, bình lặng như mặt hồ mua thu dịu nhẹ.
    Chỉ cần được hạnh phúc, nghĩa là mỗi buổi sáng mai thức dậy, bạn biết mình còn mong muốn nắm thật chặt tay ai đấy.
    Mời bạn đón đọc.








    Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng

    Tác giả Nguyễn Nhật Ánh
    Thể Loại Tiểu thuyết - Truyện ngắn - Tạp văn
    Nhà xuất bản Nxb Trẻ

    Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn NXBTreStoryFull_28042012_030435-800x800

    “Tạp văn của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ luận bàn về mì Quảng. Anh nói đủ mọi thứ trên trời dưới bể. Từ món ăn đến thư pháp, từ sân khấu đến điện ảnh, từ chuyện ở nhà đến chuyện cơ quan, từ chuyện siêu thị đến chuyện phố xá, từ chuyện Sài Gòn đến chuyện miền Tây... Anh luận bàn đủ thứ: từ lớn đến nhỏ, từ đồ giả đến cuộc náo loạn Hollywood, từ quạt Cophaco đến quạt Ba Tiêu... Anh cũng thích đủ mọi thứ: từ thú đọc quảng cáo đến nghe cải lương bên sông Tiền, từ xem bóng đá đến ngắm hoa đào trong tranh, rồi “chat”... Rồi buồn và nuối tiếc những kỷ niệm xưa như Chia tay buổi chiều, Sách của một thời, Buồn gì đâu...
    Anh trò chuyện với đủ mọi người: từ gã họ Đỗ ở báo Sài Gòn Tiếp Thị đến các bạn đọc nhí của tờ Mực Tím, từ chị trông giữ xe đến những người hàng xóm, bà cụ bán nước, từ cô con gái nhỏ trong nhà đến những em bé chẳng hề quen... lang thang trong những kiếp người... Đọc hết, mới thấy một Nguyễn Nhật Ánh thật ân tình và tỉ mỉ. Hóa ra những cuộc trò chuyện của anh cứ tưởng là tầm phào thế mà đầy triết lý. Anh không bàng quan, không thờ ơ với cuộc sống mà nặng lòng với hết thảy. Sau mỗi cuộc chuyện trò, cho dù đó là cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, bao giờ anh cũng phát hiện ra một điều gì đấy - cái điều mà chính anh cũng thấy bất ngờ, thú vị.
    Mời bạn đón đọc.









    Không Kịp Nói Yêu Em

    Tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
    Thể Loại Truyện tiểu thuyết
    Nhà xuất bản Văn Học

    Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Khongkipnoiyeuem9071-800x800


    Trên chuyến tàu trở về nhà, Doãn Tĩnh Uyển đã gặp gỡ và giúp đỡ Mộ Dung Phong. Phút tạm biệt, anh để lại cho cô chiếc đồng hồ vàng khắc hai chữ “Bái Lâm”, và duyên phận của hai người cũng bắt đầu từ đó.

    Hứa Kiến Chương – người bạn thanh mai trúc mã và cũng là chồng chưa cưới của Doãn Tĩnh Uyển bị Thừa quân bắt xử, khép vào tội chết do buôn hàng cấm, mà Mộ Dung Phong chính là Cậu Sáu Mộ Dung – đại soái của Thừa quân, Tĩnh Uyển đã một mình vượt đường xa xôi, nắm giữ hy vọng mong manh tìm đến nhờ Mộ Dung Phong giữ lại mạng sống cho Hứa Kiến Chương… Hai người trùng phùng ở đây, rồi lại ly biệt.

    Hôn lễ của Tĩnh Uyển và Kiến Chương sắp diễn ra, Mộ Dung Phong vượt địch tuyến, bất chấp nguy hiểm để đến gặp Tĩnh Uyển, để nói cho cô biết rằng anh thực sự yêu cô: “Anh điên rồi mới thích em đến thế”. Họ gặp gỡ tạm thời, sau đó lại chia xa.

    Trái tim đã chiến thắng lý trí, trước hôn lễ, Tĩnh Uyển đã trốn nhà ra đi, cùng với chiếc đồng hồ vàng khắc tên Bái Lâm, vượt đường sá xa xôi, bom đạn thời chiến, trèo đèo lội suối, chỉ để được gặp Mộ Dung Phong, chỉ muốn ở bên Mộ Dung Phong. Và họ đã được bên nhau như thế.

    Nhưng rồi, “quốc gia vạn dặm, quan sơn như tuyết, loạn thế kinh mộng, nửa đời phồn hoa”, giữa giang sơn và người đẹp, người anh hùng luôn phải chọn một.

    Là Tĩnh Uyển hay là thiên hạ đại cục?

    Là tình yêu hay là lý tưởng?

    Lựa chọn đó sẽ đem lại hạnh phúc hay đau khổ cho Tĩnh Uyển và Mộ Dung Phong?
    Mời bạn đón đọc.







    Bạn Trai Tôi Là Sói

    Tác giả Tát Không Không
    Thể Loại Truyện tiểu thuyết
    Nhà xuất bản Văn Học

    Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Bntraitilsi-800x800


    [img]Bạn có tin người sói là có thật? Bạn có biết về người sói? Hãy lật giở những trang sách này bạn sẽ thấy một câu chuyện rất li kỳ và hấp dẫn về người sói. Theo miêu tả, người sói là một loại động vật vô cùng thần bí, không, có lẽ bọn họ là một giống người vô cùng thần bí thì chính xác hơn, bởi lẽ người sói, trong cuộc sống thường ngày hình dáng của họ là người bình thường, nhưng dưới ánh trăng chiếu rọi, họ sẽ biến thành sói, tuy nhiên, người sói năng lực cao có thể biến hình tùy ý. Ma cà rồng sợ tỏi, còn người sói lại sợ bạc, vì vậy, cách duy nhất để giết chết người sói là mạ bạc ở đầu đạn, sau đó bắn thẳng vào tim nó. Cũng theo truyền thuyết, cứ một trăm năm, trong họ tộc người sói sẽ có một người sói không sợ bạc, được sinh ra vào đúng đêm trăng rằm. Và Diệp Tây Hi chính là người như vậy. Cô là kết quả tình yêu của cha cô – một người bình thường, và mẹ cô – một người sói. Mà người sói thì rất khó để có thể sinh con gái, trong trường hợp sinh được con gái, thì người mẹ phải chết. Và mẹ cô đã chọn cách nhường cho cô sự sống để ra đi… Chính vì Diệp Tây Hi là một người sói đặc biệt – người sói không sợ bạc – Nên cô bị rất nhiều người sói khác truy sát, tìm mọi cách bắt cô về để làm cái máy sản sinh máu. Trong trường hợp bọn họ trúng phải đạn bạc, có thể thay máu của cô để tái sinh. Nhưng số phận thật ưu ái khi đưa đến cho cô hai người đàn ông đồng loại đều yêu cô hết mình. Họ sẵn sàng bảo vệ cô trong mọi tình huống nguy hiểm. Có một con sói nói với cô: “Từ giờ cho đến khi anh chết, anh sẽ luôn bảo vệ em”. “Nếu như em đồng ý, ngay bây giờ anh sẽ từ bỏ tất cả, chúng ta sẽ cùng nhau rời bỏ nơi này…” Một con sói khác lại nói với cô: “Em đừng tốn công vô ích, em không thể chạy thoát khỏi tay anh đâu”. “Em vĩnh viễn là của anh, vĩnh viễn như vậy, trừ phi anh chết”. Còn cô, trái tim của một người sói, có biết đập những nhịp đập của yêu thương? Có biết đắm say và ngất ngây trong một kiểu tình yêu nóng bỏng của người sói? Cưỡng bức, cuồng nhiệt, và hoang dại… Đắm say, ngất ngây, và thèm khát… Tình yêu luôn có những lý lẽ riêng của nó Cho dù nó thuộc về giống người nào. Mời bạn đón đọc.







    Tham gia : 2012-08-22
    Bài gửi : 63
    Uy tín : 22
    Coins : 165
    Biệt Danh : Disney.Low
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Slow

    Re: Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    vote cái tuy hk làm píq đọc:D

    Tham gia : 2012-07-23
    Bài gửi : 1738
    Uy tín : 453
    Coins : 3218
    Biệt Danh : ......
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    .…Ðáñh…Mấ†….

    Re: Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    chữ hôk ai đọc đc

    Tham gia : 2012-07-11
    Bài gửi : 1253
    Uy tín : 246
    Coins : 5348
    Biệt Danh : NWO...s2Keby
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Nhím Lông Xanh

    Re: Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    Slow wrote:vote cái tuy hk làm píq đọc:D
    póc tem mà cũng vote mồm :T

    Tham gia : 2012-02-02
    Bài gửi : 5087
    Uy tín : 600
    Coins : 1139
    Biệt Danh : Vãi Lồn
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Tôi Ăn Hại

    Re: Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    vote chú cái tuy không đọc Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn 3346799722

    Tham gia : 2012-01-04
    Bài gửi : 1706
    Uy tín : 101
    Coins : 1724
    Biệt Danh : End đẹp zai
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Soyeon

    Re: Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    anime xem fim kanokon winking
    bạn gái tôi là hồ li tinh hay *** Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn 2138139133
    thể loại ecchi =]]

    Re: Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Người Lớn Cô Đơn - Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng |eSieuthi.vn Empty

    Permissions in this forum:
    You cannot reply to topics in this forum