MA NƯỚC HIỆN HÌNH (truyện)
"Cung Minh Hồ" giản dị và xơ xác của đạo trưởng nằm trên núi Mù Xã ở Ðài Trung. Ðây là một nơi phong cảnh hữu tình, non xanh nước biếc. Ðàng trước đạo cung là "Minh Hồ", trong khoảng thời gian đạo trưởng trú ngụ trên núi đã xảy ra nhiều chuyện ly kỳ.
Mấy chục năm về trước, Mù Xã vẫn còn là một khu núi cấm. Trước khi thọ Tâm Ấn, đạo trưởn và một số dân làng thường hay bắt cá trong hồ để làm sinh kế. Có một buổi tối, ông đi bắt cá như thường lệ, gặp một viên cảnh sát đến phạt ông. Ðạo trưởng bèn nói với cảnh sát: "Ông đừng xuống đây! Vùng này nguy hiểm lắm, thường có ma nước xuất hiện hại người".
Nghe ông nói vậy, viên cảnh sát không làm sao tin được, bèn trả lời: "Ông tưởng tôi là con nít dễ lừa gạt lắm sao ? Trừ trường hợp chính mắt tôi trong thấy, nếu không dù có đánh chết tôi cũng không tin!" Ðạo trưởng trả lời: "Tôi không gạt ông đâu! Nếu ông không tin, tối mai sẽ bắt một con ma nước lên cho ông xem." Thế là hai người bèn ước hẹn với nhau.
Tối hôm sau, hai người đến bờ hồ như đã hẹn trước. Ðạo trưởng chuẩn bị sẵn lưới bắt cá, tay chậm rãi chèo thuyền, miệng niệm chú, thả ra một cái "lưới bát quái" (đây là lưới đặc biệt của Ðạo Trưởng). Một lát sau, quả nhiên đã bắt được một con "ma nước". Ðạo trưởng mới giao hẹn trước với viên cảnh sát rằng: "Ông đừng có làm hại đến nó nghe!" Nói xong ông từ từ kéo con ma lên bờ. Khi thấy mặt ma nước, viên cảnh sát ngạc nhiên vô cùng! Ông tưởng đâu "ma nước: cũng là một thứ hồn ma không thể trông thấy được, ngờ đâu nó lại giống y như một người! Chỉ có thân hình hơi thấp, cao từ một đến hai bộ (feet), mắt màu đỏ, cứ chớp hoài không ngừng, miệng phát ra tiếng kêu "chư chứ:, toàn thân bao phủ bở một lớp lông ngắn.
Ðạo Trưởng nói với ma nước: "Ngươi đừng ở đây nữa, người ta trông thấy sẽ sợ. Hơn nữa nếu chẳng may bị người ta bắt được sẽ rất nguy hiểm. Tốt nhất là ngươi nên xa nơi đây một chút!" Nói xong đạo trưởng thả nó ra, và tiếp tục bắt cá. Hôm đó đạo trưởng rất hên, lưới được rất nhiều cá. Thì ra con ma nước trong hồ đã giúp xua cá vào lưới của ông, nên ông mới bắt được nhiều như vậy.
Mấy chục năm về trước, Mù Xã vẫn còn là một khu núi cấm. Trước khi thọ Tâm Ấn, đạo trưởn và một số dân làng thường hay bắt cá trong hồ để làm sinh kế. Có một buổi tối, ông đi bắt cá như thường lệ, gặp một viên cảnh sát đến phạt ông. Ðạo trưởng bèn nói với cảnh sát: "Ông đừng xuống đây! Vùng này nguy hiểm lắm, thường có ma nước xuất hiện hại người".
Nghe ông nói vậy, viên cảnh sát không làm sao tin được, bèn trả lời: "Ông tưởng tôi là con nít dễ lừa gạt lắm sao ? Trừ trường hợp chính mắt tôi trong thấy, nếu không dù có đánh chết tôi cũng không tin!" Ðạo trưởng trả lời: "Tôi không gạt ông đâu! Nếu ông không tin, tối mai sẽ bắt một con ma nước lên cho ông xem." Thế là hai người bèn ước hẹn với nhau.
Tối hôm sau, hai người đến bờ hồ như đã hẹn trước. Ðạo trưởng chuẩn bị sẵn lưới bắt cá, tay chậm rãi chèo thuyền, miệng niệm chú, thả ra một cái "lưới bát quái" (đây là lưới đặc biệt của Ðạo Trưởng). Một lát sau, quả nhiên đã bắt được một con "ma nước". Ðạo trưởng mới giao hẹn trước với viên cảnh sát rằng: "Ông đừng có làm hại đến nó nghe!" Nói xong ông từ từ kéo con ma lên bờ. Khi thấy mặt ma nước, viên cảnh sát ngạc nhiên vô cùng! Ông tưởng đâu "ma nước: cũng là một thứ hồn ma không thể trông thấy được, ngờ đâu nó lại giống y như một người! Chỉ có thân hình hơi thấp, cao từ một đến hai bộ (feet), mắt màu đỏ, cứ chớp hoài không ngừng, miệng phát ra tiếng kêu "chư chứ:, toàn thân bao phủ bở một lớp lông ngắn.
Ðạo Trưởng nói với ma nước: "Ngươi đừng ở đây nữa, người ta trông thấy sẽ sợ. Hơn nữa nếu chẳng may bị người ta bắt được sẽ rất nguy hiểm. Tốt nhất là ngươi nên xa nơi đây một chút!" Nói xong đạo trưởng thả nó ra, và tiếp tục bắt cá. Hôm đó đạo trưởng rất hên, lưới được rất nhiều cá. Thì ra con ma nước trong hồ đã giúp xua cá vào lưới của ông, nên ông mới bắt được nhiều như vậy.