CHUYỆN MA ĐƯỢC KỂ LẠI
Chuyện 1: chuyện là thế này, thằng em họ em (con của dì em, em gái mẹ em ý) ở trên quê, năm nay học lớp 12, rất ngoan và chăm chỉ ý, nhà thì nghèo mà nó cũng thương bố mẹ nên những lúc không đi học thì đi lấy chăn trâu hay ra ruộng làm hộ bố mẹ thôi (vì ở quê mà), nó đc cái cực kỳ hiếu thảo luôn bố mẹ nói gì cũng nghe, bạn bè rủ rê đi chơi linh tinh ko bao giờ đi cả, ra đường gặp ai cũng chào hỏi ý. bố mẹ em rất quý nó nên đợt vừa rồi tầm tháng 2 âm lịch ý bố mẹ em rủ nó xuống nhà em chơi (mẹ e đi làm dâu xa quê mà) và hộ bố mẹ e làm vườn tược, rau cỏ các kiểu (e ko ở nhà mà đi học dưới hn) nó rất ngoan luôn, giúp bố mẹ em bao nhiêu việc, con trai mà cả việc nhà cũng chăm lắm nhé, nói chung là nó ngoan và thảo lắm cả nhà e ai cũng quý.
Mẹ e thì rằm và mùng 1 hay vào nhà thầy để lễ, thì hôm đấy mẹ đưa cả thằng em êm đi cùng thì cũng chỉ là muốn đi lễ cầu cho nó năm nay thi tốt nghiệp và thi đại học cho suôn sẻ thôi và xem xem chuyện thi cử học hành nó như nào, vừa vào nhà thầy thì thầy chỉ luôn thằng em em bảo có hạn nặng lắm nhé, số là ngày xưa họ bên nhà ngoại em có người làm Thầy cúng nhưng lúc mất ko có ai theo nghiệp và hợp căn quả gì đấy với thằng em em (cái này em cũng ko hiểu lắm vì mẹ e kể nhiều lắm) ông ấy cứ theo thằng em em và muốn bắt nó đi theo....(nhiều nữa e ko nhớ hết đc ) sau đấy Thầy còn bảo hẳn với mẹ em là bảo mẹ nó (tức dì em) lễ lạt giải hạn cho nó đi vì hạn gần lắm rồi nhé... Mẹ em thì gặp nhiều chuyện nên rất tin lời Thầy và sợ quá gọi điện cho dì e luôn bảo y nguyên như thế và làm lễ giải đi...thì dì em và chú em một phần là cũng ko hay mê tín và không tin, một phần cũng do ko có tiền (vì ở quê lấy đâu ra một lúc mấy triệu bạc, vì trên quê làm lễ cũng phải sắm sửa nhiều thứ mời thầy các thứ nữa mà) nên bảo ko làm, mẹ e thì lo quá và cũng thương em em nữa nên lúc thằng e e về nhà rồi thì mẹ e cứ gọi điện hỏi thăm dặn dò suốt, đến nỗi mà bố mẹ em ăn ngủ ko yên cơ mà, đến lúc mẹ e ko chịu đc nữa bàn với bố em là mấy ngày tới e về thì cả nhà về quê thăm ông và qua nhà dì đưa cho dì ít tiền để làm, nhưng chưa kịp đến lúc đó thì đc tin thằng e của e mất........
Kể đến đây e vừa đánh máy vừa ứa nước mắt...lúc về đám mẹ e ngồi tâm sự với dì e thì chuyện lúc th em em mất như này ah, hôm đấy là 2/3 sắp tới 3/3(âm lịch là ngày tảo mộ, trên quê nhà em có tục như vậy) thì thằng em em nó bảo đi đánh cá để mai mang đi mộ thắp hương, thì ở trên quê hay ra sông và khe nước để đánh cá sông ý các bác ạ,ốn đi xe đạp ra chỗ nước xiết nhất tận trên đầu nguồn ý vì ở những chỗ đó hay có nhiều cá to mà, đi đường thìi gặp 1 bác nó cũng chào hỏi lễ phép lắm, sau đó mãi đến tối ko thấy về mọi người tá hỏa đi tìm mãi không thấy, đc cái ở quê làng xóm thân thiết lắm có chuyện gì ai ai cũng giúp thế là cứ người này truyền tai người kia xem có thấy thằng đấy đi đâu ko ý, cái bác mà nó gặp lúc đi kể là thấy nó đi theo hướng đấy hướng đấy thì cả nhà đổ xô đi tìm, dì e nghe thế cũng hoảng quá đi ra thì thấy xe dạp, dép ở trên bờ ngất lên ngất xuống, chú e cũng vậy, thế là họ hàng làng xóm ra bờ sông hết, con gái thì đốt đuốc sáng rực con trai thì lặn xuống sông tìm...càng kể e càng ko cầm đc nc mắt...bố nó thì đi làm thuê, dạo này bị ốm nữa cũng mệt, lúc đó cũng lạnh lạnh nữa nhưng cứ ngụp lên ngụp xuống kêu gào tìm con, nhưng nước thì sâu mà xiết nữa, mãi về sau mọi người mượn đc cái mảng và lấy sào cứ khoắng dưới lòng sông ý khều đc 1 mảnh áo và sau đó kéo đc xác lên....
Bố mẹ nó ngất lên ngất xuống khóc không thành tiếng, đứa e gái (học khoảng lớp 9) cứ lao vào ôm lấy xác thôi ko sợ gì hết ý...điều lạ là nó chết đuối như vậy nhưng trong bụng ko hề có tí nước nào đâu, cơ thể bình thường ko trương gì hết nhé, cơ bắp vẫn chắc lắm (mà thằng e e nó bơi giỏi lắm)....đám tang buồn lắm, e cũng về mà, còn rất nhiều chuyện lạ và buồn....
Chuyện 2: Con bé hàng xóm cạnh nhà thằng e mình ở Thái Nguyên nó kể đứa bạn học cùng lớp với nó mấy tuần trước bị điện giật.Lúc bố mẹ nó về nhà phát hiện ra con bị điện giật thì có đưa con lên viện thì bác sĩ bảo là chết rùi,ko cứu đc nó.Bố mẹ nó mới làm tang lễ cho nó.Lúc đưa con vào quan tài thì bố mẹ có để trong quan tài cái ĐT di động của nó vì nghĩ đt của nó thì cũng ko ai dùng và để nó mang đi.Buổi chiều chôn xong về nhà thì ông bố thấy đt reo lại là số của con gái mình thì nghĩ con gái mình chết rùi,đó là chuyện ma quái ko thể nào nó gọi về cho mình đc nên ko dám nghe.Nó gọi về cho cả nhà cũng ko ai dám nghe.Nó gọi cho các bạn nó cũng ko ai dám nghe cả.Đến đoạn này thì e giải thik là nó chết lâm sàng nhé.Nó cầu cứu mọi ng mà ko ai nghe,nó mới gọi cho 113 của Thái Nguyên và nói địa chỉ nhà nó để công an đến nhà thuyết phục bố mẹ nó (e ko đc kể là nó nói j với 113 nhưng chắc là nó cũng biết là nó bị điện giật,mọi ng lại tưởng nó chết r nên mới đêm chôn).Lúc đó CA đến nhà bố mẹ và nói với bố mẹ nó tình hình của nó như thế.Vậy mà bố mẹ nó vẫn ko tin,thì bên CA yêu cầu là đào quan tài lên xem có đúng ko.Dù sao còn nước còn tát.
Bố mẹ nó vẫn ko tin và bảo nó chết rùi để cho nó đc yên nghỉ.Haizzz..Đến đoạn này thì e ko hỉu nổi,lúc con gọi về dù có thế nào thì linh tính của người làm cha mẹ cũng phải cầm máy lên mà nghe xem tnao chứ.Ko nghe đã đành nhưng CA đến tận nhà ông bà ý vẫn nghĩ đây là trò đùa sao??? Cuối cùng bên CA còn phải cam kết có j sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm,sau 1 hồi thuyết phục và bố mẹ nó cũng quyết định đào mộ con gái lên.Thì lúc đấy đã quá muộn rùi.Các mẹ biết sao ko,lúc đưa nó lên thì thấy nó xé rách hết khăn tang quấn quanh người nó,nó cào cấu quan tài (À đoạn này e giải thik thêm là lúc 113 đến nhà nó và có gọi lại cho nó thì đt hết pin,khổ thân nó quá các chị ạ .Lúc đấy bố mẹ nó hối tiếc thì đã quá muộn.Lúc xét nghiệm tử thi thì ng ta kết luận nó bị điện giật chỉ là chết lâm sàng.KHi bị chôn xuống đất thì nó mới tỉnh lại.
Thằng e e mới về quê hôm trước và nghe chuyện này của con bé hàng xóm kể.Nó sang nhà e chơi kể chuyện mà mọi ng cứ bảo vô lí.Nhưng nó bảo cô bé xấu số kia học cùng lớp vs đứa hàng xóm nhà nó,ai lại bịa ra chuyện thế này làm j...Mong cho e sớm đc siêu thoát!
Chuyện 3: Có bà dì em đi chợ sáng lúc mặt trời chưa mọc, đi tới đầu ngõ thì thấy trái dừa khô rất to rụng giữa đường nên mừng quá chạy tới nhặt. Đi một đoạn nhìn lại thì bà ý hét lên rồi bỏ chạy : nó biến thành cái đầu người! Nghe nói đoạn đường đó lúc trước bọn ngụy toàn đem Việt Cộng bắt được ra đó chặt đầu rồi để dọc đường. Bà dì em sau vụ đó cũng thành ngơ ngơ ngẩn ngẩn luôn. =.=
Chuyện 4: Bố mẹ em là người tổ chức du lịch cho 1 CLB khiêu vũ. 7,8 năm liền hè nào cũng tổ chức đi xuyên Việt . trên đường đi thì năm nào cũng tạt vào Ngã 3 Đồng Lộc để thắp hương xin cho chuyến đi bình an . nhưng có duy nhất 1 năm 2010 hay 2011 gì đó là mọi người trên xe ngủ quên ( vì đến ngã 3 thường là vào khoảng 4,5h sáng mà ) còn bác lái xe thì là người mới nên không ai nhớ rẽ vào ngã 3 đồng lộc . đến khi tỉnh dậy thì đã là 7,8h sáng. đi qua ngã 3 1 chặng đường khá xa rồi .nên bố mẹ tớ bảo với mọi người là thôi để chặng đường về thì mình rẽ vào đó thắp hương cũng được .bắt đầu từ hôm đó là chuỗi những điều xui xẻo và kì lạ xảy ra với tất cả mọi người .
Hầu như cả đoàn ai cũng đều cảm thấy mệt và ốm . ko thì cũng bị cảm cúm ... nói chung rất nhiều chuyện xui xẻo xảy ra . chuyện kì lạ nhất là trong đoàn có 1 ông thầy giáo dạy khiêu vũ ( ông này rất đồng bóng ) tự nhiên lên cơn sốt cao và mê sảng . trong suốt chuyến đi thì hay nói lung tung như là :Anh chị em Xung phonggggg , bắn ....... xong rồi hát hò mấy bài ca cách mạng , xong rồi nhắc đến tên những người nào đó ( lúc nói những cái này thì ông ấy mắt nhắm nghiền ) . Vợ ông ấy thấy sốt cao nên cho đi bệnh viện để khám . Nhưng đến nơi BS cũng chỉ bảo là bị sốt bt và cho uống thuốc giảm sốt thôi rồi lại phải đưa về KS . Hôm cuối cùng trên đường về cả đoàn phải thức để canh mà rẽ vào Ngã 3 thắp hương .có 1 người trong đoàn hay đi chùa chiền mê tín ngồi trên xe cạnh ông ấy nói chuyện với ông ý hỏi là : Ông cho con hỏi ông là ai ? và ông cần gì . Thế là từ mồm ông thầy giáo ấy trả lời : tôi là người đi cùng 10 cô gái đồng lộc , năm ấy tôi bị trúng bom cùng 10 cô , mọi năm thấy đoàn này lần nào đi qua đây cũng thắp hương , chúng tôi vui lắm vì chúng tôi hợp với đoàn này , năm nay không vào để chúng tôi chờ mãi . Mọi người ở trên xe ai cũng sửng sốt , người tin người không tin . Vợ ông ấy thấy vậy liền chắp tay vái lạy xin : các cô các bác có điều gì thì bỏ qua cho bọn con , lát nữa bọn con sẽ ghé qua thăm . Ông kia trả lời : được rồi , cứ vào thắp hương đi , mua cho tôi 1 đôi giầy và khăn mặt , gương , lược , 10 bộ quần áo nữ , 1 bộ quần áo nam . sáng mai ông này sẽ tự khỏi ... ( trên xe ông ấy vừa nhắm nghiền mắt vừa nói nhé ) . Thế là đoàn em đi qua có làm theo những yêu cầu như vây. Y như rằng sáng hôm sau đúng 6h30 ông thầy giáo kia khỏi ốm hẳn , đo nhiệt độ là bt , vậy mà vừa buổi đêm đo là 39 độ .
Bố mẹ em vốn là người không mê tín , không hay tin những chuyện như vậy nhưng khi chứng kiến sự việc này thì mới phải suy nghĩ lại , hôm nhà em đi lại trùng đúng ngày giỗ của 10 cô ấy nữa chứ . Bác nào đi qua đây thì nhớ vào thắp mấy nén nhang cho 10 cô gái ở NGã 3 đồng lộc nhé !
Chuyện 5: Bữa em có đi trong hội mấy Anh chị làm chương trình phát quà cho người vô gia cư chủ yếu quần áo cũ.do chương trình bắt đầu kéo dài từ 11h đến hai giờ sáng lúc tập hợp mới có 19h thôi.Nên kéo nhau qua cầu Ánh sao kể chuyện ma. Vô tình các Anh chị kể tới vụ bờ kênh Nhiêu Lộc có một đạo quân của Tàu tự cắt đầu mình để trấn yếm khu vực phiá Nam. Vị tướng của đạo quân tự chém đứt đầu cho lăn xuống hán. Hôm nạo vét được một trăm mấy chục bộ hài cốt rồi có người tham Gia mót thi thể bị học máu chết. Bao nhiêu máy xúc hitachi của Nhật mà có ý nạo vét lòng kênh y như rằng gặp sự cố hư máy.
Thả bao nhiêu con robot lấy mẫu dất để xét nghiệm điều mất hoặc hư hỏng nặng.Trị giá mỗi con cả triệu đô.
Và ban quản lý cũng mời rất nhiều cao tăng giỏi của nước mình trì tụng.Trong đó có sư thầy gì là đệ tử của thầy Thích Quãng Đức ở nước ngoài về trì tụng siêu độ. Có thầy sao ba tháng mất có thầy ba ngày hộc máu chết. Theo giải thích do oán khí quá nặng do chưa đủ lực ,nếu có tụng thì đến 10 năm mới xong.
Mà ai tham gia vào đều có bất trắc nên giờ không ai dám lãnh,kể cả nạo vét lòng kênh. Theo các thầy nói đây là long mạch của phiá Nam nên quân Tàu đã hy sinh để cho dân mình không làm ăn được.Không có nhân tài. Không biết vụ này có thật ko.
Mẹ e thì rằm và mùng 1 hay vào nhà thầy để lễ, thì hôm đấy mẹ đưa cả thằng em êm đi cùng thì cũng chỉ là muốn đi lễ cầu cho nó năm nay thi tốt nghiệp và thi đại học cho suôn sẻ thôi và xem xem chuyện thi cử học hành nó như nào, vừa vào nhà thầy thì thầy chỉ luôn thằng em em bảo có hạn nặng lắm nhé, số là ngày xưa họ bên nhà ngoại em có người làm Thầy cúng nhưng lúc mất ko có ai theo nghiệp và hợp căn quả gì đấy với thằng em em (cái này em cũng ko hiểu lắm vì mẹ e kể nhiều lắm) ông ấy cứ theo thằng em em và muốn bắt nó đi theo....(nhiều nữa e ko nhớ hết đc ) sau đấy Thầy còn bảo hẳn với mẹ em là bảo mẹ nó (tức dì em) lễ lạt giải hạn cho nó đi vì hạn gần lắm rồi nhé... Mẹ em thì gặp nhiều chuyện nên rất tin lời Thầy và sợ quá gọi điện cho dì e luôn bảo y nguyên như thế và làm lễ giải đi...thì dì em và chú em một phần là cũng ko hay mê tín và không tin, một phần cũng do ko có tiền (vì ở quê lấy đâu ra một lúc mấy triệu bạc, vì trên quê làm lễ cũng phải sắm sửa nhiều thứ mời thầy các thứ nữa mà) nên bảo ko làm, mẹ e thì lo quá và cũng thương em em nữa nên lúc thằng e e về nhà rồi thì mẹ e cứ gọi điện hỏi thăm dặn dò suốt, đến nỗi mà bố mẹ em ăn ngủ ko yên cơ mà, đến lúc mẹ e ko chịu đc nữa bàn với bố em là mấy ngày tới e về thì cả nhà về quê thăm ông và qua nhà dì đưa cho dì ít tiền để làm, nhưng chưa kịp đến lúc đó thì đc tin thằng e của e mất........
Kể đến đây e vừa đánh máy vừa ứa nước mắt...lúc về đám mẹ e ngồi tâm sự với dì e thì chuyện lúc th em em mất như này ah, hôm đấy là 2/3 sắp tới 3/3(âm lịch là ngày tảo mộ, trên quê nhà em có tục như vậy) thì thằng em em nó bảo đi đánh cá để mai mang đi mộ thắp hương, thì ở trên quê hay ra sông và khe nước để đánh cá sông ý các bác ạ,ốn đi xe đạp ra chỗ nước xiết nhất tận trên đầu nguồn ý vì ở những chỗ đó hay có nhiều cá to mà, đi đường thìi gặp 1 bác nó cũng chào hỏi lễ phép lắm, sau đó mãi đến tối ko thấy về mọi người tá hỏa đi tìm mãi không thấy, đc cái ở quê làng xóm thân thiết lắm có chuyện gì ai ai cũng giúp thế là cứ người này truyền tai người kia xem có thấy thằng đấy đi đâu ko ý, cái bác mà nó gặp lúc đi kể là thấy nó đi theo hướng đấy hướng đấy thì cả nhà đổ xô đi tìm, dì e nghe thế cũng hoảng quá đi ra thì thấy xe dạp, dép ở trên bờ ngất lên ngất xuống, chú e cũng vậy, thế là họ hàng làng xóm ra bờ sông hết, con gái thì đốt đuốc sáng rực con trai thì lặn xuống sông tìm...càng kể e càng ko cầm đc nc mắt...bố nó thì đi làm thuê, dạo này bị ốm nữa cũng mệt, lúc đó cũng lạnh lạnh nữa nhưng cứ ngụp lên ngụp xuống kêu gào tìm con, nhưng nước thì sâu mà xiết nữa, mãi về sau mọi người mượn đc cái mảng và lấy sào cứ khoắng dưới lòng sông ý khều đc 1 mảnh áo và sau đó kéo đc xác lên....
Bố mẹ nó ngất lên ngất xuống khóc không thành tiếng, đứa e gái (học khoảng lớp 9) cứ lao vào ôm lấy xác thôi ko sợ gì hết ý...điều lạ là nó chết đuối như vậy nhưng trong bụng ko hề có tí nước nào đâu, cơ thể bình thường ko trương gì hết nhé, cơ bắp vẫn chắc lắm (mà thằng e e nó bơi giỏi lắm)....đám tang buồn lắm, e cũng về mà, còn rất nhiều chuyện lạ và buồn....
Chuyện 2: Con bé hàng xóm cạnh nhà thằng e mình ở Thái Nguyên nó kể đứa bạn học cùng lớp với nó mấy tuần trước bị điện giật.Lúc bố mẹ nó về nhà phát hiện ra con bị điện giật thì có đưa con lên viện thì bác sĩ bảo là chết rùi,ko cứu đc nó.Bố mẹ nó mới làm tang lễ cho nó.Lúc đưa con vào quan tài thì bố mẹ có để trong quan tài cái ĐT di động của nó vì nghĩ đt của nó thì cũng ko ai dùng và để nó mang đi.Buổi chiều chôn xong về nhà thì ông bố thấy đt reo lại là số của con gái mình thì nghĩ con gái mình chết rùi,đó là chuyện ma quái ko thể nào nó gọi về cho mình đc nên ko dám nghe.Nó gọi về cho cả nhà cũng ko ai dám nghe.Nó gọi cho các bạn nó cũng ko ai dám nghe cả.Đến đoạn này thì e giải thik là nó chết lâm sàng nhé.Nó cầu cứu mọi ng mà ko ai nghe,nó mới gọi cho 113 của Thái Nguyên và nói địa chỉ nhà nó để công an đến nhà thuyết phục bố mẹ nó (e ko đc kể là nó nói j với 113 nhưng chắc là nó cũng biết là nó bị điện giật,mọi ng lại tưởng nó chết r nên mới đêm chôn).Lúc đó CA đến nhà bố mẹ và nói với bố mẹ nó tình hình của nó như thế.Vậy mà bố mẹ nó vẫn ko tin,thì bên CA yêu cầu là đào quan tài lên xem có đúng ko.Dù sao còn nước còn tát.
Bố mẹ nó vẫn ko tin và bảo nó chết rùi để cho nó đc yên nghỉ.Haizzz..Đến đoạn này thì e ko hỉu nổi,lúc con gọi về dù có thế nào thì linh tính của người làm cha mẹ cũng phải cầm máy lên mà nghe xem tnao chứ.Ko nghe đã đành nhưng CA đến tận nhà ông bà ý vẫn nghĩ đây là trò đùa sao??? Cuối cùng bên CA còn phải cam kết có j sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm,sau 1 hồi thuyết phục và bố mẹ nó cũng quyết định đào mộ con gái lên.Thì lúc đấy đã quá muộn rùi.Các mẹ biết sao ko,lúc đưa nó lên thì thấy nó xé rách hết khăn tang quấn quanh người nó,nó cào cấu quan tài (À đoạn này e giải thik thêm là lúc 113 đến nhà nó và có gọi lại cho nó thì đt hết pin,khổ thân nó quá các chị ạ .Lúc đấy bố mẹ nó hối tiếc thì đã quá muộn.Lúc xét nghiệm tử thi thì ng ta kết luận nó bị điện giật chỉ là chết lâm sàng.KHi bị chôn xuống đất thì nó mới tỉnh lại.
Thằng e e mới về quê hôm trước và nghe chuyện này của con bé hàng xóm kể.Nó sang nhà e chơi kể chuyện mà mọi ng cứ bảo vô lí.Nhưng nó bảo cô bé xấu số kia học cùng lớp vs đứa hàng xóm nhà nó,ai lại bịa ra chuyện thế này làm j...Mong cho e sớm đc siêu thoát!
Chuyện 3: Có bà dì em đi chợ sáng lúc mặt trời chưa mọc, đi tới đầu ngõ thì thấy trái dừa khô rất to rụng giữa đường nên mừng quá chạy tới nhặt. Đi một đoạn nhìn lại thì bà ý hét lên rồi bỏ chạy : nó biến thành cái đầu người! Nghe nói đoạn đường đó lúc trước bọn ngụy toàn đem Việt Cộng bắt được ra đó chặt đầu rồi để dọc đường. Bà dì em sau vụ đó cũng thành ngơ ngơ ngẩn ngẩn luôn. =.=
Chuyện 4: Bố mẹ em là người tổ chức du lịch cho 1 CLB khiêu vũ. 7,8 năm liền hè nào cũng tổ chức đi xuyên Việt . trên đường đi thì năm nào cũng tạt vào Ngã 3 Đồng Lộc để thắp hương xin cho chuyến đi bình an . nhưng có duy nhất 1 năm 2010 hay 2011 gì đó là mọi người trên xe ngủ quên ( vì đến ngã 3 thường là vào khoảng 4,5h sáng mà ) còn bác lái xe thì là người mới nên không ai nhớ rẽ vào ngã 3 đồng lộc . đến khi tỉnh dậy thì đã là 7,8h sáng. đi qua ngã 3 1 chặng đường khá xa rồi .nên bố mẹ tớ bảo với mọi người là thôi để chặng đường về thì mình rẽ vào đó thắp hương cũng được .bắt đầu từ hôm đó là chuỗi những điều xui xẻo và kì lạ xảy ra với tất cả mọi người .
Hầu như cả đoàn ai cũng đều cảm thấy mệt và ốm . ko thì cũng bị cảm cúm ... nói chung rất nhiều chuyện xui xẻo xảy ra . chuyện kì lạ nhất là trong đoàn có 1 ông thầy giáo dạy khiêu vũ ( ông này rất đồng bóng ) tự nhiên lên cơn sốt cao và mê sảng . trong suốt chuyến đi thì hay nói lung tung như là :Anh chị em Xung phonggggg , bắn ....... xong rồi hát hò mấy bài ca cách mạng , xong rồi nhắc đến tên những người nào đó ( lúc nói những cái này thì ông ấy mắt nhắm nghiền ) . Vợ ông ấy thấy sốt cao nên cho đi bệnh viện để khám . Nhưng đến nơi BS cũng chỉ bảo là bị sốt bt và cho uống thuốc giảm sốt thôi rồi lại phải đưa về KS . Hôm cuối cùng trên đường về cả đoàn phải thức để canh mà rẽ vào Ngã 3 thắp hương .có 1 người trong đoàn hay đi chùa chiền mê tín ngồi trên xe cạnh ông ấy nói chuyện với ông ý hỏi là : Ông cho con hỏi ông là ai ? và ông cần gì . Thế là từ mồm ông thầy giáo ấy trả lời : tôi là người đi cùng 10 cô gái đồng lộc , năm ấy tôi bị trúng bom cùng 10 cô , mọi năm thấy đoàn này lần nào đi qua đây cũng thắp hương , chúng tôi vui lắm vì chúng tôi hợp với đoàn này , năm nay không vào để chúng tôi chờ mãi . Mọi người ở trên xe ai cũng sửng sốt , người tin người không tin . Vợ ông ấy thấy vậy liền chắp tay vái lạy xin : các cô các bác có điều gì thì bỏ qua cho bọn con , lát nữa bọn con sẽ ghé qua thăm . Ông kia trả lời : được rồi , cứ vào thắp hương đi , mua cho tôi 1 đôi giầy và khăn mặt , gương , lược , 10 bộ quần áo nữ , 1 bộ quần áo nam . sáng mai ông này sẽ tự khỏi ... ( trên xe ông ấy vừa nhắm nghiền mắt vừa nói nhé ) . Thế là đoàn em đi qua có làm theo những yêu cầu như vây. Y như rằng sáng hôm sau đúng 6h30 ông thầy giáo kia khỏi ốm hẳn , đo nhiệt độ là bt , vậy mà vừa buổi đêm đo là 39 độ .
Bố mẹ em vốn là người không mê tín , không hay tin những chuyện như vậy nhưng khi chứng kiến sự việc này thì mới phải suy nghĩ lại , hôm nhà em đi lại trùng đúng ngày giỗ của 10 cô ấy nữa chứ . Bác nào đi qua đây thì nhớ vào thắp mấy nén nhang cho 10 cô gái ở NGã 3 đồng lộc nhé !
Chuyện 5: Bữa em có đi trong hội mấy Anh chị làm chương trình phát quà cho người vô gia cư chủ yếu quần áo cũ.do chương trình bắt đầu kéo dài từ 11h đến hai giờ sáng lúc tập hợp mới có 19h thôi.Nên kéo nhau qua cầu Ánh sao kể chuyện ma. Vô tình các Anh chị kể tới vụ bờ kênh Nhiêu Lộc có một đạo quân của Tàu tự cắt đầu mình để trấn yếm khu vực phiá Nam. Vị tướng của đạo quân tự chém đứt đầu cho lăn xuống hán. Hôm nạo vét được một trăm mấy chục bộ hài cốt rồi có người tham Gia mót thi thể bị học máu chết. Bao nhiêu máy xúc hitachi của Nhật mà có ý nạo vét lòng kênh y như rằng gặp sự cố hư máy.
Thả bao nhiêu con robot lấy mẫu dất để xét nghiệm điều mất hoặc hư hỏng nặng.Trị giá mỗi con cả triệu đô.
Và ban quản lý cũng mời rất nhiều cao tăng giỏi của nước mình trì tụng.Trong đó có sư thầy gì là đệ tử của thầy Thích Quãng Đức ở nước ngoài về trì tụng siêu độ. Có thầy sao ba tháng mất có thầy ba ngày hộc máu chết. Theo giải thích do oán khí quá nặng do chưa đủ lực ,nếu có tụng thì đến 10 năm mới xong.
Mà ai tham gia vào đều có bất trắc nên giờ không ai dám lãnh,kể cả nạo vét lòng kênh. Theo các thầy nói đây là long mạch của phiá Nam nên quân Tàu đã hy sinh để cho dân mình không làm ăn được.Không có nhân tài. Không biết vụ này có thật ko.