[truyện kinh dị nhẹ] Tội ác kinh người ...part 5 ( tập cuối )
thế rồi tôi đã kể đầu đuôi cho mẹ nghe về cuốn sổ ma quái kì lạ ấy .... chỉ trừ ko kể những
chi tiết mà tôi đã giết ai ... mẹ nhìn tôi như ko hiểu tôi đang nói cái gì , chợt mẹ nói : " à
ùm ... vậy cho mẹ xem qua cuốn sổ gì gì đó của con đi " ... tôi định bụng là sẽ ko đưa , vì có
1 cảm giác sắp mách bảo cho tôi biết rằng ... có 1 điều ko may mắn và khủng khiếp nào đó
ở đằng sau khuôn mặt mẹ khi chưa biết rõ về cuốn sổ đó ... tôi lưỡng lự ... mẹ nắm lấy tay
tôi ... rồi dịu dàng nói : " sao con lại sợ ... con là con trai ngoan mẹ mà " , rồi tôi lên phòng
.. và lấy cuốn sổ kì lạ đưa mẹ xem ... mẹ cầm lấy cuốn sổ .. và bắt đầu lật trang bên trong
ra xem ... tôi chú ý mọi cử chỉ của mẹ mà ko dám rời mắt ... vừa sợ và vừa lo lắng , tim tôi
bắt đầu đập nhanh ... 1 phút trôi qua .. mà tôi cứ ngỡ như là thời gian đã ngừng lại , rồi
chợt khuôn mặt mẹ tái xanh ... hốt hoảng nói : " trời ơi , những gì con ghi trong này là sao
hả con ? ... mẹ ko hiểu " , tôi ôm chầm mẹ , bật khóc .. " mẹ hok cần phải hiểu đâu ...
con chỉ mún tốt cho mẹ thôi , từ giờ con sẽ bảo vệ mẹ .. hok ai có thể làm hại mẹ đc " ,
đột nhiên mẹ đẩy nhẹ người tôi ra ... rồi đọc lại cuốn sổ đó như mún dò xét lại lần nữa
" trời ơi .. sao lại trùng vậy nè .. sao tất cả những người trong này .....những dòng chữ ở dưới đây nữa là sao ... "
" dạ ... mọi chuyện đều là do cuốn sổ " tôi nghẹn ngào .. nước mắt cứ ứa ra ...
mẹ tôi cứ lật và đọc ... từng trang lật như mún cào xé nát tim tôi thành từng mảnh ...
chợt mẹ khóc .. rồi nắm lấy đôi vai tôi ghị chặt : " có phải những người mà mẹ từng gặp
và chết đi là đều liên wan đến cuốn sổ này phải hok " , tôi lau đi nước mắt rồi đứng dậy
nói : " phải ... những người đó đều đáng chết hết mẹ à ... con hok mún ai làm khổ hay
dày dò mẹ nữa ... con mún tốt cho mẹ mà , mẹ làm ơn đừng khóc nữa .. " ,
" thôi được rồi ... đốt ngay quyển sổ này cho mẹ đi ... đốt xong rồi thì , mẹ sẽ quên đi ngày hôm nay .. "
" nhưng mà ... " chợt hình ảnh của ông áo đen ma quái chập chờn hiện trong đầu tôi ...
bỗng nhiên tôi choáng ... nhưng cố gắng ko để mẹ chú ý , rồi mẹ đột nhiên cầm quyển
sổ và đứng dậy ... " đc rồi .. con ko đốt thì mẹ sẽ đốt dùm con ... " , và rồi mẹ tôi đã đốt
nó ... 1 lúc trôi qua .. ngọn lữa vẫn cháy phùn phụt .. nhưng lạ thay .. quyển sổ ko hề
cháy xém 1 tý nào ... mẹ tôi biến đổi sắc mặt và thất kinh ... như thấy điều kì lạ nhất mà
mình từng thấy ... ngọn lữa tự động tắt ... rồi đột nhiên cả người tôi nổi cả da gà ...
thất kinh khi tôi nghe thấy tiếng rên vang của âm hồn vọng vào đầu tôi ... những tiếng
kêu la thãm thiết ... mẹ tôi vẫn ko ngừng tiếp tục đốt cuốn sổ ... nhưng nó vẫn ko hề
hấn gì ... trong lúc ấy ... tôi như mê man... mắt nhắm mắt mở , chợt có tiếng cười ha hả
kinh dị trong đầu ... rồi 1 tiếng nói vọng vào đầu tôi : " bà ta đã xúc phạm vào quyển sổ
... quyển sổ chỉ đc phép 1 người chạm vào , nếu có người thứ 2 cố tình chạm vào , thì
kết liễu bà ta đi ... " lời nói đầy ghê rợn ấy như 1 mệnh lệnh mà tôi ko tài nào cưỡng lại
đc ... tôi giật lấy cuốn sổ trong khi mẹ tôi đang cố đốt nó , lúc ấy tôi ko còn bít gì , rồi
tên của mẹ hiện lên trong đầu ... kèm theo giọng nói thôi thúc : " giết bà ta đi .. giết đi"
và rồi ko còn ý thức nào tồn tại trong tôi nữa ... tôi đã ghi tên mẹ mình vào đó kèm
theo dòng chữ : " tạm biệt người mẹ yêu quý " , rồi đột nhiên tôi chóng mặt và ói 1
cách dữ dội ... tiếng rên ko còn nữa ... nhưng việc vừa nãy tôi làm ... tôi như đã chứng
kiến và còn nhớ rõ , rồi tôi quay lại nhìn mẹ , mẹ nằm bất động ... miệng rồi mắt rồi 2
bên tai trào máu ra ... trông thật khủng khiếp ... " mẹeeeeeeeeee ơiiiiiiiiiiiiiiii ... con đây
mà ... hok phải tại con đâu ... hok phải tại con ... aaaa hu hu " tôi gào lên 1 cách khủng
khiếp ... đến nổi người trong xóm bu đông lại coi ... ai nây đều thất kinh ... nhưng đối
với tôi trong lúc ấy dường như tôi như đã chết ... ko còn thấy gì nữa ... ngoài mẹ tôi ra
rồi .. tôi ngồi bất động 1 lúc ... tôi tính sẽ tự tử để chết cùng mẹ ... nhưng tôi sợ ... sợ
cái chết đau đớn ... 1 đứa trẻ 16 tuổi ... vừa làm 1 chuyện khủng khiếp nhất ... tôi chợt
đứng dậy ... dụi đi nước mắt , cầm quyển sổ ma quái ấy lên ... thản nhiên ngồi vào bàn
... và cầm bút ghi vào ... trong sổ tôi đã ghi lại những gì tôi đã làm .... và những dòng
cuối cùng tôi đã ghi .... " Lê quốc đạt .. 16 tuổi ... hãy chôn cất tôi cùng với cuốn sổ
khốn kiếp này ... và mãi mãi biến mất "
chợt tôi cười 1 cách điên cuồng ... và ... " oáp ... sao mình buồn ngủ vậy nè ... mẹ ơi ,
con đói rồi mẹ ơi .. "
The End[img][/img]
chi tiết mà tôi đã giết ai ... mẹ nhìn tôi như ko hiểu tôi đang nói cái gì , chợt mẹ nói : " à
ùm ... vậy cho mẹ xem qua cuốn sổ gì gì đó của con đi " ... tôi định bụng là sẽ ko đưa , vì có
1 cảm giác sắp mách bảo cho tôi biết rằng ... có 1 điều ko may mắn và khủng khiếp nào đó
ở đằng sau khuôn mặt mẹ khi chưa biết rõ về cuốn sổ đó ... tôi lưỡng lự ... mẹ nắm lấy tay
tôi ... rồi dịu dàng nói : " sao con lại sợ ... con là con trai ngoan mẹ mà " , rồi tôi lên phòng
.. và lấy cuốn sổ kì lạ đưa mẹ xem ... mẹ cầm lấy cuốn sổ .. và bắt đầu lật trang bên trong
ra xem ... tôi chú ý mọi cử chỉ của mẹ mà ko dám rời mắt ... vừa sợ và vừa lo lắng , tim tôi
bắt đầu đập nhanh ... 1 phút trôi qua .. mà tôi cứ ngỡ như là thời gian đã ngừng lại , rồi
chợt khuôn mặt mẹ tái xanh ... hốt hoảng nói : " trời ơi , những gì con ghi trong này là sao
hả con ? ... mẹ ko hiểu " , tôi ôm chầm mẹ , bật khóc .. " mẹ hok cần phải hiểu đâu ...
con chỉ mún tốt cho mẹ thôi , từ giờ con sẽ bảo vệ mẹ .. hok ai có thể làm hại mẹ đc " ,
đột nhiên mẹ đẩy nhẹ người tôi ra ... rồi đọc lại cuốn sổ đó như mún dò xét lại lần nữa
" trời ơi .. sao lại trùng vậy nè .. sao tất cả những người trong này .....những dòng chữ ở dưới đây nữa là sao ... "
" dạ ... mọi chuyện đều là do cuốn sổ " tôi nghẹn ngào .. nước mắt cứ ứa ra ...
mẹ tôi cứ lật và đọc ... từng trang lật như mún cào xé nát tim tôi thành từng mảnh ...
chợt mẹ khóc .. rồi nắm lấy đôi vai tôi ghị chặt : " có phải những người mà mẹ từng gặp
và chết đi là đều liên wan đến cuốn sổ này phải hok " , tôi lau đi nước mắt rồi đứng dậy
nói : " phải ... những người đó đều đáng chết hết mẹ à ... con hok mún ai làm khổ hay
dày dò mẹ nữa ... con mún tốt cho mẹ mà , mẹ làm ơn đừng khóc nữa .. " ,
" thôi được rồi ... đốt ngay quyển sổ này cho mẹ đi ... đốt xong rồi thì , mẹ sẽ quên đi ngày hôm nay .. "
" nhưng mà ... " chợt hình ảnh của ông áo đen ma quái chập chờn hiện trong đầu tôi ...
bỗng nhiên tôi choáng ... nhưng cố gắng ko để mẹ chú ý , rồi mẹ đột nhiên cầm quyển
sổ và đứng dậy ... " đc rồi .. con ko đốt thì mẹ sẽ đốt dùm con ... " , và rồi mẹ tôi đã đốt
nó ... 1 lúc trôi qua .. ngọn lữa vẫn cháy phùn phụt .. nhưng lạ thay .. quyển sổ ko hề
cháy xém 1 tý nào ... mẹ tôi biến đổi sắc mặt và thất kinh ... như thấy điều kì lạ nhất mà
mình từng thấy ... ngọn lữa tự động tắt ... rồi đột nhiên cả người tôi nổi cả da gà ...
thất kinh khi tôi nghe thấy tiếng rên vang của âm hồn vọng vào đầu tôi ... những tiếng
kêu la thãm thiết ... mẹ tôi vẫn ko ngừng tiếp tục đốt cuốn sổ ... nhưng nó vẫn ko hề
hấn gì ... trong lúc ấy ... tôi như mê man... mắt nhắm mắt mở , chợt có tiếng cười ha hả
kinh dị trong đầu ... rồi 1 tiếng nói vọng vào đầu tôi : " bà ta đã xúc phạm vào quyển sổ
... quyển sổ chỉ đc phép 1 người chạm vào , nếu có người thứ 2 cố tình chạm vào , thì
kết liễu bà ta đi ... " lời nói đầy ghê rợn ấy như 1 mệnh lệnh mà tôi ko tài nào cưỡng lại
đc ... tôi giật lấy cuốn sổ trong khi mẹ tôi đang cố đốt nó , lúc ấy tôi ko còn bít gì , rồi
tên của mẹ hiện lên trong đầu ... kèm theo giọng nói thôi thúc : " giết bà ta đi .. giết đi"
và rồi ko còn ý thức nào tồn tại trong tôi nữa ... tôi đã ghi tên mẹ mình vào đó kèm
theo dòng chữ : " tạm biệt người mẹ yêu quý " , rồi đột nhiên tôi chóng mặt và ói 1
cách dữ dội ... tiếng rên ko còn nữa ... nhưng việc vừa nãy tôi làm ... tôi như đã chứng
kiến và còn nhớ rõ , rồi tôi quay lại nhìn mẹ , mẹ nằm bất động ... miệng rồi mắt rồi 2
bên tai trào máu ra ... trông thật khủng khiếp ... " mẹeeeeeeeeee ơiiiiiiiiiiiiiiii ... con đây
mà ... hok phải tại con đâu ... hok phải tại con ... aaaa hu hu " tôi gào lên 1 cách khủng
khiếp ... đến nổi người trong xóm bu đông lại coi ... ai nây đều thất kinh ... nhưng đối
với tôi trong lúc ấy dường như tôi như đã chết ... ko còn thấy gì nữa ... ngoài mẹ tôi ra
rồi .. tôi ngồi bất động 1 lúc ... tôi tính sẽ tự tử để chết cùng mẹ ... nhưng tôi sợ ... sợ
cái chết đau đớn ... 1 đứa trẻ 16 tuổi ... vừa làm 1 chuyện khủng khiếp nhất ... tôi chợt
đứng dậy ... dụi đi nước mắt , cầm quyển sổ ma quái ấy lên ... thản nhiên ngồi vào bàn
... và cầm bút ghi vào ... trong sổ tôi đã ghi lại những gì tôi đã làm .... và những dòng
cuối cùng tôi đã ghi .... " Lê quốc đạt .. 16 tuổi ... hãy chôn cất tôi cùng với cuốn sổ
khốn kiếp này ... và mãi mãi biến mất "
chợt tôi cười 1 cách điên cuồng ... và ... " oáp ... sao mình buồn ngủ vậy nè ... mẹ ơi ,
con đói rồi mẹ ơi .. "
The End[img][/img]