Đăng NhậpĐăng ký
Log inLog in  
  • RegisterRegister  
  • FAQFAQ  
  • HomeHome  
  • CalendarCalendar  
  • GalleryGallery  
  • MemberlistMemberlist  
  • SearchSearch  

  • +44
    †»Enel«†
    Nyuu
    ๖ۣۜĶĥøą ๖ۣۜĶĥáυ ๖ۣۜĶĥϊņћ
    La.Zaken
    LillKpy Siêu Teen
    huntertuthan
    shjn3
    thanhcongktkt9
    LuXiFe Siêu Teen
    .…Ðáñh…Mấ†….
    Hảo Đại Vương
    nhocshockdai13
    Shank Tóc Đỏ
    Sờ Song Sướng
    Star_Truong.113
    sheiila
    chjnsu12345
    ๖ۣۜMr๖ۣۜDương
    [ Queen's ] Ji Yeon
    Fs.Bi
    Huy Nhok
    onstarpro
    Disney.Nim4
    ™۩๖ۣۜK.I.D๖ۣۜ۩™
    lllYoonAlll
    robo
    M.U_FC
    zZzlucjferzZz
    anhxayda11
    hichicacackeke
    Yami
    zDenny
    ♥— Silver —♥
    Vermouth Prince
    Py Free Style
    K|NO|NO|NO
    love4everNHMH
    Pinz Eternal
    uxtrux.badboy
    F1.Bao
    King_Gank
    vutqa19942
    Gió thần thánh
    [ Queen's ] Nim Kute
    48 posters

    Go to page : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    chữ nhưng hay:@

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    Phải đến hai tuần sau nó mới bình tâm trở lại, dù sao nó vẫn còn là một đứa trẻ, chuyện vừa rồi đúng là một cú sốc lớn. Nó được hưởng một tập đoàn do cha để lại nhưng vì chưa đến 18 tuổi nên phu nhân sẽ quản lý thay.

    -Thế nào ? – Tôi nghiêng đầu hỏi.

    -Cô hát dở tệ. – Nó bật cười.
    Tôi nén giận lại. Tức ơi là tức, giọng ca nhất trường ngày nào giờ bị chê dở, mạt sát đủ điều. Nhưng không sao, miễn nó có thể mỉm cười trở lại là tôi vui rồi.

    -Cha tôi đã qua đời được hai tuần rồi nhỉ ? – Nó hỏi.

    Nữa. Tôi không hiểu cái tính thằng nhóc này ra sao nữa, cứ thích moi móc chuyện buồn từ đáy lòng ra mà nói không hà. Nói xong rồi lại thở dài, thở dài rồi cái mặt bí xị, ỉu xìu như cái bánh bao chiều.

    -Đừng nhắc nữa. – Tôi xua tay.

    Nó lắc đầu, nói rất nghiêm túc, không giống như đang tâm sự.

    -Cha tôi đã chết rồi.

    -Hả ?

    -Nghĩa là vở kịch của chúng ta cũng đã kết thúc. – Nó mỉm cười.

    -Ý cậu là... – Tôi ngạc nhiên.

    -Cô có thể rời nơi hắc ám này mà về nhà được rồi. Tôi đã giải thích với mẹ mọi chuyện.

    Đúng rồi. Sao tôi quên mất là tôi xuất hiện trong nhà này là để giúp nó đóng kịch cho cha nó yên lòng nơi chín suối nhỉ ?

    -Vậy...

    -Tôi đã nhờ quản gia thu dọn quần áo giúp cô, chiều nay cô có thể trở về.

    Trở về. Trở về à ? Tôi nhớ là lúc trước tôi chờ hai cái chữ này lâu lắm rồi. Tôi...tôi rất muốn về với bè bạn, về với người cha, về với cuộc sống bình thường, tuy tất bật nhưng không phải căng thẳng. Phải rồi, đây là ngày tôi mong đợi bấy lâu nay.

    -Thật ư ? – Tôi mỉm cười.

    Nó gật đầu.

    -Tôi đã thông báo cho cha cô rồi. Chịu khó đợi tới chiều nhé ! – Nó cười thật tươi rồi chạy nhanh vào nhà.

    Trở về. Trở về đúng là được về với bạn bè, với cha, với cuộc sống bình thường nhưng cũng đồng nghĩa với việc xa nơi này, xa những bụi hồng, xa phu nhân - người luôn hỏi thăm, lo lắng cho tôi và xa cả nó nữa.

    Sao thế này ? Con tim ngu ngốc ! Nó chẳng thèm đập rộn ràng, hồi hộp chờ từng giây từng phút mà nó cứ thắt lại làm tôi muốn ngạt thở. Đã vậy còn có bao nhiêu mũi kim nhọn từ đâu cứ ghim vào tim khiến cho tôi đau, đau lắm, đau hơn cái lúc giằng co với sợi dây thừng nữa.
    Bình tâm lại nào, Tạ Tiểu Mai. Đây là ngày vui, đây là ngày vui.

    -Được về nhà rồi ! – Tôi nhảy cẫng lên, chạy như bay vào nhà phụ bác quản gia thu xếp quần áo.

    Đồ tôi cũng không nhiều lắm, chỉ có đống sách phải chứa tới mấy va ly cơ (Hồi đó cha tôi lừa tôi đi dạy kèm cho thằng nhóc nên mới gom sách lại, phần còn lại là nó mua tặng tôi). Mệt quá ! Tôi ngả lưng một chút. Có cái gì đó bị gió thổi đến giường. Tôi vươn tay ra đón lấy.

    Con hạc, con hạc mà tôi lấy được từ căn hầm đã bị cháy. Tôi cẩn thận vuốt lại cho đẹp rồi cho nó vào túi.

    Buổi chiều cũng đến.

    Tội nghiệp cho anh tài xế phải khuân những va ly đầy sách nặng trịch từ nhà ra xe. Còn nó và tôi thì sướng hơn, tôi xách giỏ đồ nó mua tặng tôi từ lúc mới vào nhà còn nó đương nhiên là tay không rồi.

    -Cảm ơn phu nhân đã chăm sóc con gái tôi trong thời gian qua. – Cha tôi cúi đầu.

    -Không cần khách sáo. Chính chúng tôi phải cám ơn con gái anh mới phải. – Phu nhân mỉm cười. –
    Từ ngày cháu vào nhà, nhà cũng bớt ngột ngạt hơn.

    -Số tiền nhà đã trợ cấp cho tôi, tôi xin cảm tạ. Giờ tôi xin phép được dẫn cháu về.

    Nói rồi cha tôi nắm tay tôi dắt vào xe. Người tài xế chuẩn bị đóng cửa xe phía tôi lại thì đột nhiên.

    -Thiếu gia ! – Tài xế sửng sốt.

    Nó chặn tay người tài xế lại.

    -Cậu...

    Nó nhìn tôi, ánh mắt không hề giễu cợt, chọc ghẹo, soi mói, ánh mắt ấm áp, ấm áp lắm.

    -Cám ơn cô về những ngày sống chung với nhau vừa qua, tôi rất vui và vô cùng hạnh phúc. – Nó khẽ mỉm cười. – Thú thật tôi ghét cái ngày lắm.

    -Tôi... - Giờ miệng lưỡi tôi cứng đơ, không nói gì được nữa.

    -Nhưng tôi tôn trọng cô, tôi không thể ép cô được. Dù có thể tôi sẽ không còn gặp cô nữa.

    Bất chợt nó cúi xuống, ghé tai tôi thì thầm.

    -Đừng quên tôi nhé !

    Rồi nó thả tay người tài xế ra, quay vào nhà trong.

    -Tạm biệt ! – Nó khẽ thở dài.

    Chiếc xe từ từ chạy đi. Không hiểu sao tôi ghét nó đến thế, ghét cái tốc độ của nó dù giờ chỉ chạy có 20km/h. Nó không cho tôi nhìn thằng nhóc nữa.

    “Đừng quên tôi nhé !” Câu nói đó cứ vang mãi trong tai tôi.
    -----***----
    Trở về với ngôi nhà yêu dấu. Ôi, nó vẫn như ngày nào : bề bộn, toàn chai là chai bên chục gốc mai. Tôi phải luồn qua lách lại, để ý kỹ dữ lắm mới khỏi vấp vô đống chai vứt bừa bãi trên sàn. Nói thật cả nhà này chỉ có một nơi an toàn, đó là phòng riêng của tôi. Vượt qua đống chướng ngại vật là tôi lao thẳng đến phòng mình liền.

    Phòng riêng của tôi nói cho oai chỉ là một cái phòng không chỉ có một cái chăn độc nhất (nợ ngập đầu nên giường, bàn, ghế đều bán hết, chỉ có sách là tôi thề với lòng là không bao giờ bán). Nhưng tôi vẫn ngủ rất ngon, học vẫn tốt, tất cả là nhờ đống sách. Lúc ngủ tôi lựa mấy quyển mỏng mỏng có vẻ êm êm gối đầu ngủ rồi đắp chăn đánh một giấc. Nóng thì lấy sách quạt. Muốn học thì dùng mấy quyển từ điển ghép lại làm bàn rồi học.Đã vậy tôi còn làm gia sư nên có thể nói cả đời tôi sống dựa vào sách, mọi người đủ lý do đặt tôi biệt danh là mọt sách.

    -Con ngủ một giấc đi, để ngày mai đi khai giảng sớm. (Bữa giờ ở nhà thằng nhóc là hè mà) – Cha tôi nói vọng vào.

    -Vâng.

    Tôi dọn đồ từ trong valy ra khỏi phòng. Khi tất cả sách đều an vị trên sàn nhà (kệ đâu mà sắp). Tôi thấy trong đáy valy có cái gì đó mềm mềm. Một cái gối nằm, nó rất giống cái gối tôi hay nằm khi còn ở biệt thự, hình như có tờ giấy trong gối. Tôi mở áo gối ra, cầm tờ giấy lên xem : Tặng cô cái gối này, xin lỗi vì không tặng cái giường được, tôi khuyên cô nên gối nó ngủ thay cho đống sách kia không khéo thành con mọt mất. Nét chữ này của thằng nhóc chứ không phải ai khác, có lẽ nó kêu quản gia bỏ vào valy mà không cho tôi biết.

    Tôi ôm cái gối vào lòng, êm quá chừng ! Xin lỗi nhé nhóc, đêm nay tôi vẫn gối đầu lên sách, tôi không thể gối đầu lên báu vật này được nhưng cho phép tôi ôm nó ngủ được không ?

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    -Con đi học đây ! – Tôi khoác cặp lên, chạy một mạch tới trường.

    Trường tôi học vốn do một nhà tài trợ ở Nhật Bản mở nên tuy năm nay tôi học lớp 10 nhưng không hề mặc áo dài đi dự khai giảng mà mặc váy xanh, áo trắng có thắt nơ xanh. Trong trường có một tủ để giày. Nhưng mấy cái đó tôi không để ý, tôi chỉ muốn biết thư viện trường này to cỡ nào thôi (Mọt sách mà lị).

    Trường này xét học lực mà tuyển lớp nên chắc chắn tôi được vào lớp đặc biệt. Hồi hộp quá ! Không biết mấy đứa bạn hồi học cấp II có học chung với tôi không, nhưng tôi chắc chắn là không còn gặp Tuấn nữa.

    Tôi vừa bước vào lớp thì...

    -Mọt sách ! - Một đứa từ trong lớp bay ra ôm chầm lấy tôi.

    -Ve chai ! – Tôi cũng thân mật ôm lại.

    -Xích thố ! - Một đứa nữa bước ra.

    -Atula. – Tôi cười hì hì.

    Tên thật của “Ve chai” là Trương Thuý Trân khi xưa là địch thủ của tôi trong học tập, vì ganh đua nên nó học đến nỗi cận cả mắt, còn “Atula” là địch thủ trong thể thao tên là Võ Vân, “Atula” cùng với tôi là trụ cột trong đội Karate nhưng vì khiêm tốn nên tôi nhường nó tên của vị thần còn tôi chấp nhận lấy tên con chiến mã trong Tam Quốc (thật ra vì tôi chạy nhanh hơn nó nhiều). “Ve chai” và “Atula” tuy là địch thủ nhưng là những địch thủ đáng yêu vì khi bước khỏi sân đấu thì hai đứa nó là bạn tôi.

    -Vui quá ! Hai người học chung lớp. – Tôi cười tươi.

    -Tụi này cũng vậy. – Vân mỉm cười. - Năm nay cũng gia nhập CLB Karate nhé !

    -Cả CLB tri thức nữa. – Trân níu tay tôi.

    -Đương nhiên ! Học xong xuống xem sân tập và phòng thí nghiệm nhé !

    -Coi kìa, bộ ba quái thú cũng học lớp này à ? – Cái giọng phát gai người ở đâu phát ra từ đằng sau tôi.

    Tôi quay lại, nhếch mép cười.

    -Chào sâu róm !

    Ả Hoàng Điệp tôi gai mắt nhất sao cũng ở đây hả trời ?

    -Sâu róm còn hơn cái nhóm Loveless. – Nó bực mình.

    Nữa, mỗi lần thua cái gì ở trường toàn là lôi chuyện có người yêu trước mà khoe rần trời. Nó chọc cũng đúng, từ năm học cấp II đã có hàng chục đứa con trai theo đuổi tôi nhưng có bao nhiêu tôi khước từ bấy nhiêu, hai đứa kia cũng vậy, “Loveless” là biệt danh chung của cả đám.

    Nuốt cả cục giận vào bụng (dù sao cũng không đau như bị thằng nhóc xỉa xói nên nuốt được). Tôi trở lại vấn đề đang nói.

    -Nhé ! Sau buổi học đi xem sân tập với phòng thí nghiệm nhé hai bồ.

    -Không được ! - Cả hai đứa đồng thanh.

    Lạ à nha, bình thường hai người cứ như nước với lửa, cãi nhau như cơm bữa, tôi phải mệt mỏi khi giảng hoà nhưng sao hôm nay lại đồng thanh.

    -Sao vậy ? – Tôi nghiêng đầu hỏi.

    -Vì... - Tụi nó ấp úng.

    -Vì cái gì ? – Tôi hỏi.

    -Có hẹn. – Hai đứa nó lại đồng thanh.

    -Với ai ?

    -Với...

    Có hai anh đi ngang qua lớp tôi, mỉm cười nói :

    -Trân, anh chờ đó !

    Rồi thêm một anh chàng nữa bị cả đống người cặp đến.

    -Mây ơi, Núi chờ Mây ngay cổng trường đó à nha ! - Bọn con trai cắp cổ anh chàng tội nghiệp đó hét lên.

    Quả nhiên, phải hẹn với người ấy mới ấp úng như vậy.

    -Hồi nào vậy ? – Tôi làm mặt gian.

    -Hè vừa rồi.

    -To gan, có bạn trai mà không thèm cho bằng hữu biết. – Tôi giậm chân hét lớn.

    -Có, nhưng tháng vừa rồi tụi này tính nói “Mọt sách” biết nhưng lúc đó biến đâu mất tiêu.

    À, đúng rồi, lúc đó tôi đang ở nhà thằng nhóc mà. Không biết giờ nó làm gì nhỉ ?

    -Thế nên...

    -Vậy ra về giới thiệu hai chàng cho mình đi ! Để bù lỗi. – Tôi cười lém lỉnh.

    -Để mai đi, lần này tụi mình hẹn đi chơi riêng.

    -Cha chả ! Được lắm ! Giấu bạn là một tội, hẹn chơi riêng là hai tội, hai người sẽ bị trừng phạt phải huỷ cuộc hẹn. – Tôi đập bàn xử án hai đứa bạn. - Cẩu đầu đao đâu ?

    -Bao đại thư tha cho tụi em ! - Tụi nó chắp tay van xin.

    Hình như trời phạt tụi nó thiệt, cuối buổi giáng một cơn mưa thiệt lớn xuống hạ giới. Tụi nó không hề mang theo một cái áo mưa hay cây dù gì hết, hẹn kiểu nào được. Đó là điều tất nhiên, mới đây hai anh kia mới nói huỷ hẹn.

    -Tại “Xích thố” hết ! – Vân túm lấy cổ áo tôi đấm thùm thụp.

    -Đau đau ! Ai biết nó linh dữ vậy. – Tôi cố gắng gỡ tay Vân ra.

    -Thôi đừng đánh nữa, giờ về ta cũng không biết về đừng nói là hẹn. – Trân ngán ngẩm nhìn cơn mưa. - Tới mùa mưa rồi mà.

    -Phạt mi phải tìm cái gì cho bọn ta che mưa đi về ! – Vân kéo tôi đi.

    Vân bắt tôi đứng im để Trân lục cái cặp tôi. Tội nghiệp, dưới bàn tay con nhỏ “Ve chai” này không có gì không biến thành vật dụng được. Nhưng dưới bàn tay đó thì bao nhiêu bí mật xì ra tuổt luốt.

    -Hà hà, Atula coi nè. – Trân lấy trong cặp tôi cái thứ gì đó coi bộ thú vị lắm. – Tăng tăng tăng tằng.

    -Oái, đó là... – Tôi giật mình.

    Vân xô tôi ra chạy đến bên Trân xem thử, mặt nó nở một nụ cười của... găng-xtơ.

    -Hạc giấy à ? Không ngờ Xích thố cũng biết gấp hạc khéo thế này.

    Hai đứa này thừa biết tôi tuy giỏi về mấy môn trên trường nhưng có một môn tôi dở tệ đó là thủ công, cả tháng không vá nổi cái lỗ thủng 3 cm, một năm không gấp nổi một con thuyền giấy cho nên hồn, giờ biết gấp hạc là chuyện không thể. Nhà tôi không có ai bị bệnh nên đâu cần nhờ gấp hạc nên cái này chắc chắn là quà tặng.

    -Của ai vậy hả ? - Tụi nó hỏi.

    -Của... học trò. – Tôi lắp bắp.

    -Xạo, bồ đừng có xạo,mỗi lần đi dạy là bồ hắc ám thấy sợ, tụi học trò làm gì có tâm trạng tặng quà chứ.

    -Thì... xin

    -Làm như tụi này không biết bồ đi dạy chỉ có lo nhồi nhét, la hét người ta, thời gian đâu mà để ý chung quanh.

    Tụi nó nói đúng. Mỗi lần đi dạy là tôi không để ý gì hết, bữa nọ đi kèm cho một học sinh nữ, nguyên một cái cài tóc tôi thích sờ sờ trước mặt tôi cũng chẳng thèm để ý. Con hạc dính than này nhằm nhò gì.

    -Của ai vậy hả ? - Tụi nó cười.

    -Ai cũng được ! – Tôi hét lên. – Tò mò vừa phải thôi nhé ! – Tôi giật lấy con hạc giấy.

    Tôi bực mình gạt tụi nó ra, sắp lại mọi thứ vô cặp, chạy như bay xuống chỗ để giày.

    -Ê, đi đâu vậy ? - Tụi nó đuổi theo.

    -Đi về ! Thà cảm còn hơn phải nạp mạng cho hai người. – Tôi mở tủ giày ra.

    Trong tủ ngoài đôi giày còn có thêm một bảo bối rất có giá trị trong lúc này : Một cây dù.

    -Ủa, cái này... – Tôi cầm cây dù lên.

    -Thấy chưa ? Quan tâm thấy sợ luôn đó. – Hai đứa nó hùa vô.

    -Nhiều chuyện ! Nói nữa là đây không cho quá giang đâu nhé !

    -Ê, bậy bậy.

    Tôi bung dù ra, đưa cho tụi nó che chung, cây dù cũng che được cỡ ba người. Đi dưới làn mưa lạnh buốt cây dù này toát ra một hơi ấm kỳ lạ mà chỉ có tôi mới cảm nhận được (tôi biết vì hai đứa kia cứ luôn miệng than lạnh). Lẽ nào là của...

    -Chắc không phải đâu. – Tôi lắc đầu. – Không có gì !
    -----***-----
    Sáng hôm sau đám bạn tôi kéo tôi đến quán kem để giới thiệu ấy ấy của mình.

    -Đây là anh Thế Dũng, học lớp 11/8, bạn trai mình. – Trân đỏ mặt.

    -Còn đây là Nguyễn Thanh Sơn, trưởng CLB Karate. – Vân lắp bắp.

    -Chào hai anh ! – Tôi cúi đầu. – Em là Tiểu Mai, bạn của hai đứa này.

    -Hân hạnh được biết em.

    -Chị ơi ! Cho tụi em hai ly kem dừa, hai ly kem lăn và một ly... dâu – Trân kêu món.

    -Kêu sôcôla đi ! – Tôi bảo. – Hai ly kem dừa, hai ly kem lăn và một ly kem sôcôla.

    Một lúc sau, người phục vụ đem đến cho tôi những ly kem hơi lạnh còn phả vào mặt.

    Tôi hớn hở xúc một muỗng kem sôcôla cho vào miệng. Mùi vị kem ở quán này thua xa cái quán mà thằng nhóc hay dẫn tôi tới (Tôi so sánh hơi thừa nhỉ) nhưng cũng khá ngon đấy chứ.

    -Nè, bồ thích ăn cái thứ đắng nghét này hồi nào vậy ? – Trân hỏi.

    Ừ nhỉ, hồi học cấp II tôi là đứa ghét cay ghét đắng đồ đắng, sôcôla cũng không ngoại lệ. Có điều dạo này thằng nhóc hay đưa cho tôi sôcôla – món nó thích - mỗi lần đi ăn kem nên giờ ghiền luôn rồi.

    -Ừ, đôi lúc cũng phải đổi khẩu vị chứ ! – Tôi lấp liếm cho qua chuyện.

    Sôcôla cũng không phải là đắng, bản chất của nó là vừa ngọt vừa đắng nhưng vị đắng át mất vị ngọt nên ít ai nhận ra. Thằng nhóc ấy cũng giống vậy, bề ngoài có vẻ lạnh lùng nhưng thật ra rất dịu dàng mà tình cảm. Tự nhiên tôi thấy nó hiện ra trước mặt đang mỉm cười, đưa muỗng kem sôcôla ra, mùi vị nó giống hệt của cái quán ngày nào. Tiếng đá bào tan vang lên càng lúc càng rõ.

    -Ê, bồ sao vậy ? – Vân huơ tay trước mắt tôi. – Sao tự nhiên khóc ngon ơ hà ?

    -Ủa, chắc tại bụi. – Tôi quệt nước mắt đi. – Kem ngon lắm.

    Hai đứa kia nhìn tôi rồi bất chợt thở dài.

    -Xem ra nhóm mình hết lấy biệt danh là Loveless rồi nhỉ. – Tôi đánh trống lảng. – Ai cũng có nơi có chỗ, chỉ còn mình đây. – Tôi thở dài.

    Cái đầu tôi giờ không biết nên nghĩ cái gì nữa.

    -Rõ rồi ! – Vân đập bàn làm rung mấy ly kem.

    -Gì ? – Tôi giật mình.

    -Bồ đang yêu ! - Tụi nó đồng thanh.

    -Hả ?

    -Chắc chắn luôn đó. Chỉ có yêu mới có cử chỉ như vậy. – Trân khẳng định.

    -Nói đi, dạo này gặp ai mà có cử chỉ như vậy. Anh Tuấn ? Bồ chấp nhận tình cảm của hắn rồi phải không ? – Vân hùng hổ nói.

    -Tào lao ! – Tôi đập bàn.

    -Hay là trưởng các CLB, nghe nói mấy anh đó cũng bảnh trai lắm. – Hai boyfriend của nó cũng hùa theo.

    Tức điên đi được !

    -Hay là cái người tặng con hạc ? – Trân mỉm cười ranh ma.

    -Con khỉ mắc phong đó á ? Còn lâu à ! - Bất chợt biết mình lỡ lời, tôi vội che miệng lại.

    Tụi nó vỗ tay như tìm được kho báu.

    -Khai ra rồi ! Khai ra rồi ! Con khỉ đó là ai ?

    -Một con khỉ lạnh lùng, ngang ngạnh, thấy mà phát ghét.

    Vừa dứt câu là ở đâu nguyên một cục đá bay thẳng vào đầu tôi. Đau quá ! Dây thần kinh truyền cho tôi một phản xạ khiến cho miệng tôi phải hét lên.

    -Thằng nhóc quỷ quái ! Ném đau vậy hả ?

    Tụi kia trố mắt nhìn tôi, hỏi :

    -Thằng nhóc ? Bồ to gan vậy à ?

    -Ơ, không. – Tôi chối. – Ăn kem tiếp đi.

    Hết giờ, tụi bạn quỷ quái nói.

    -Tại bồ bắt tụi này giới thiệu nên bồ phải khao đó nha !

    -Gì ? – Tôi ngạc nhiên. – Đây khao hả ? – Tôi thở dài, rút bóp ra lấy tiền (nhờ tiền chu cấp của nhà thằng nhóc nên tiền tôi làm được tôi xài) – Tính tiền !

    Người phục vụ lịch sự nói :

    -Thưa cô, bàn này có người trả rồi !

    -Hả ? Trả rồi ?

    -Ai vậy ? – Tôi ngạc nhiên, tôi đâu có bạn chơi sộp vậy.

    -Có một người tới mua kem và bảo với tôi là trả tiền cho bàn này luôn. Mới đi về hướng này. – Người đó chỉ tay về phía chiếc xe đạp màu xám đầu đường.

    Tôi vội vàng chạy ra chỗ chiếc xe, nó liền phóng mất, tôi chỉ thấy thân hình và phớt khuôn mặt, người này cỡ 9,10 tuổi. Nhưng rõ ràng là cái cảm giác đó. Vậy...có nghĩa là...nó luôn theo sát tôi à ?

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    đã úp thêm 2 phần part 12

    Tham gia : 2012-05-06
    Bài gửi : 251
    Uy tín : 40
    Coins : 551
    Biệt Danh : chjnsu12345
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    avatar

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    dai` wa

    Tham gia : 2012-02-06
    Bài gửi : 3038
    Uy tín : 1171
    Coins : 4094
    Biệt Danh : DTA.Lena
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    sheiila

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    vote

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    Part 13:Hẹn gặp lại !
    -Ắt xì ! – Tôi hắt hơi một cái thật mạnh.

    -Bồ cảm rồi à ? – Trân áp trán nó vào trán tôi để kiểm tra nhiệt độ. - Lạ thật, người thường nói kẻ ngốc không bao giờ bị cảm mà. (Nó xài thành ngữ không đúng chỗ)

    -Tại tối hôm qua dạy khuya quá mà gặp cơn mưa lạnh nữa. – Tôi lại hắt hơi.

    -Không có dù à ? – Vân hỏi đùa.

    Sao không ? Không có dù là hôm nay tôi không lết tới lớp nổi đâu. Mưa hôm qua lạnh kinh khủng, gió mạnh thấy sợ, muốn thổi tung cây dù của tôi ra luôn.

    -Có. Ắt xì ! – Tôi nằm dài trên bàn.

    Tôi cũng không muốn tới lớp làm gì, khổ nỗi hôm nay có bài kiểm tra, không tới không được. Giờ đầu tôi cứ ong ong. Không biết có làm nổi không nhưng tệ lắm cũng phải được 8 điểm chứ. (Ặc, đầu ong ong mà muốn được 8 điểm, liều mạng thấy sợ)
    -----***-----
    Đề được phát ra. Tạ ơn trời phật, may mà nó dễ, khó một cái thì với cái đầu hiện nay chỉ được 8.5 là cùng(Ở lớp tôi 8.5 là bết lắm). Tôi cắn răng, rê cây viết theo từng ô li, mệt quá !
    -----***-----
    Giờ ra chơi

    Ào ! “Con sâu róm” kia xách đâu ra một chai nước đá tạt vào tôi.

    -Làm gì vậy ? – Vân hỏi nó.

    -À, đây thấy con gà rù kia có vẻ mệt nên cho nó uống chút nước ấy mà. – Nó nhếch mép cười. - Về!

    Bốp !

    Cám ơn Vân nhé ! Đây không bệnh thì cũng xử “con sâu” kia một trận rồi. Cho chừa !

    -Mày. - Điệp ôm mặt khóc chạy ra ngoài. – Tao mét bồ tao !
    -----***-----
    Tiêu rồi, cái mùa mưa chết tiệt, sao lại mưa lúc này. Hồi nãy bị “uống” nước lạnh giờ bệnh nặng thêm nữa. Tôi lê chân xuống lấy cây dù hay để sẵn trong tủ giày, bung nó ra, đi ngật ngà ngật ngưỡng như người say rượu (Lúc này tôi mới phục cha tôi, say cỡ nào cũng không té).

    -Có sao không ? Hay để tụi này đưa bồ về. – Trân đỡ lấy tôi.

    Tôi gồng mình lên nói :

    -Chút cảm này ăn thua gì. Đừng lo !

    -Được không ? Hả con gà rù ? – Vân chống nạnh hỏi.

    -Được mà, hai người theo hai cái ô tình yêu về đi, đây không thích để bạn trai hai người **** sau lưng. – Tôi chỉ hai anh chàng đang cầm ô đón hai con bạn.

    -Đi thôi ! – Anh Sơn gọi Vân.

    Hai đứa nó nhìn tôi ái ngại nhưng cũng bỏ tôi một mình đi theo hai chàng. Bạn bè thế đấy !

    Tôi cũng bung dù ra đi về.

    Cơn mưa này còn kinh khủng hơn là hôm qua nữa. Gió lạnh phát khiếp, từng đợt từng đợt bay tới, đã vậy trường còn bắt mặc váy làm cho nó có chỗ tác oai tác quái. Lạnh kinh khủng, cứ như hàng loạt cây kim ghim vào chân tôi cùng một lúc.

    Thôi rồi, hai chân tôi đang run dần, tay cũng buông lỏng cây dù ra rồi bị gió cướp mất . Mưa bắt đầu hoành hành, tạt từng đợt vào mặt tôi, vào tóc tôi, chưa đầy một phút, cả người tôi đều ướt sũng. Các bộ phận lên tiếng đòi đình công như một người công nhân bị bắt làm 22h/ngày. Tôi đành buông xuôi theo tiếng biểu tình của cơ thể. Từ từ gục xuống. Đầu óc tôi gắng gượng một lát cũng không chịu nổi, cuối cùng là đình công luôn.

    Tôi không còn biết trời trăng gì nữa, chỉ kịp nhận ra có một vòng tay đỡ lấy tôi rồi ngất đi.
    -----***-----
    Một giấc mơ rất lạ, tôi ở trên một cánh đồng hoa đủ màu sắc. Xa xa có ai đó đang lấp ló nhìn tôi. Tôi liền chạy tới nắm lấy tay người đó, mỉm cười “Chạy đi đâu ? Quả nhiên là cậu” Ánh sáng dịu dần, khuôn mặt đó từ từ in trong mắt tôi, là thằng nhóc. Nó lúng túng giật tay tôi ra nhưng không được đành dùng tay còn lại ký đầu tôi một cái đau điếng, hét lên : “Cứng đầu ! Trán như tâm Trái Đất mà còn ráng đi học, nghỉ một buổi không được sao ?”

    -Đau ! – Tôi rên.

    -Hả ?

    Tôi mở mắt ra, thằng nhóc đang ngồi cạnh tôi.

    -Cậu...

    -Nhờ cậu Thiên đỡ con về đấy ! Không thôi giờ con đang đi theo Cô bé bán diêm rồi. – Cha tôi đưa cho nó ly nước. - Mời cậu, ngồi suốt 5 tiếng nãy giờ chắc mệt lắm.

    5 tiếng ? Nó dai vậy à ?

    -Cám ơn bác ! – Nó đón lấy ly nước.

    -Cậu đỡ tôi về bằng cách nào ? – Tôi hỏi.

    -Dù sao tôi cũng cõng được cái ti vi 90 inch, con gà rù như cô si nhê gì. – Nó nói. – Cõng.

    Tôi cũng không ngạc nhiên, lúc học võ có môn khí công, nó luyện qua rồi thì tảng đá to nó cũng nâng lên nổi.

    -Cậu về đi, kẻo phu nhân lo. – Tôi nói.

    Cha tôi cười khà khà.

    -Muốn về thì về được lâu rồi. - Rồi ông đóng cửa đi ra ngoài.

    -Sao vậy ? – Tôi quay qua, thấy nó đang đỏ mặt. – Sao chưa đi ?

    Nó quay mặt đi chỗ khác, ngập ngừng.

    -Buông tay tôi ra !

    Tôi nhìn xuống, tôi đang nắm lấy tay nó rất chặt, rất chặt.

    -Xin lỗi. – Tôi gắng vận sức để buông tay nó ra nhưng lực bất tòng tâm, hình như cánh tay nó phản tôi. – Sao buông không được ?

    -Thôi đi cô nương, không buông được thì đừng có hành thân. - Rồi nó lầm bầm. – Đang ngủ tự dưng chụp lấy tay người ta chặt chưa từng thấy giờ buông không nổi.

    -Tôi thách cậu cù lét tôi đấy, đến một phút cũng không buông ra nổi đâu, giờ tôi nhấc đầu lên cũng không được mà. – Tôi biện minh.

    -Biết rồi ! Biết rồi ! – Nó xua tay.

    Hai bên cứ im lặng rồi tôi lên tiếng.

    -Thằng nhóc ném đá tôi lúc ở quán kem là cậu phải không ? Giấu làm gì.

    Nó lẳng lặng gật đầu.

    -Cậu đã để dù mỗi khi mưa bất chợt ?

    Nó cũng gật đầu.

    -Cậu luôn biến mất sau khi tôi nhận được dù ?

    -Ừ.

    -Vậy nếu tôi hết cảm, cậu cũng biến mất luôn hả ? – Tôi mỉm cười.

    Lần này nó mở to mắt ngạc nhiên. Không gật cũng chẳng lắc.

    -Lúc tiễn tôi, cậu bảo tôi đừng quên cậu rồi âm thầm giúp đỡ. Báo hại tôi giờ quên không nổi, lúc nào cũng muốn gặp cậu. Bắt đền đi ! – Tôi mỉm cười. - Kiểu này chắc tôi cố tình gặp bị cảm hoài quá !

    -Cô...

    -Ít ra cũng phải cho tôi có thể cho tôi gặp cậu mỗi tuần chứ. Không thôi hết bệnh tôi lại dầm mưa nữa cho coi.

    Nó im lặng một lúc rồi mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, dịu dàng nói :

    -Thôi được, thứ năm cô chỉ học cỡ hai tiết, tan học cứ ra chỗ gốc cây đại thụ gặp tôi.

    -Thật không ?

    -Ừ.

    -Tốt quá ! – Có nỗi vui dâng lên khôn tả trong lòng tôi.

    -Vậy là khỏi cảm nhé ! Ngủ đi ! Hôm nay tôi ngủ ở đây.

    Tôi thích thú ngủ một giấc thật đã. Trước khi gặp những giấc mơ đẹp, tôi cảm nhận được một cảm giác ấm áp đang dần lan rộng trên má tôi. Có lẽ...
    -----***-----
    -Được rồi ! – Tôi buông tay nó ra. - Ủa.

    Giờ không phải tôi nắm tay nó mà nó nắm tay tôi. Tôi mỉm cười, lay nhẹ nó.

    -Này, dậy !

    -Ờ. – Nó buông tay tôi ra, vươn vai.

    -Cậu Thiên, phu nhân cho xe tới đón cậu kìa ! – Cha tôi nói vọng lên.

    -Tạm biệt ! – Nó xuống lầu.

    -Thiếu. – Tôi mỉm cười, níu tay nó.

    -Gì ?

    -Hẹn gặp lại !

    Nó à một tiếng rồi vào xe, vẫy tay với tôi.

    -Hẹn gặp lại !
    Wada

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    đã có thêm part 13
    các bác vote và coments giùm em
    Thân!

    Tham gia : 2012-06-04
    Bài gửi : 34
    Uy tín : 1
    Coins : 69
    Biệt Danh : ▓-Hoàng-†ữ -▓♂▓
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Star_Truong.113

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    Pin Siêu Điên wrote:chữ ơi là chữ @0

    Tham gia : 2012-06-04
    Bài gửi : 34
    Uy tín : 1
    Coins : 69
    Biệt Danh : ▓-Hoàng-†ữ -▓♂▓
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Star_Truong.113

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty



    Q.Hàm: Siêu Ném Gạch
    Mật Danh: PinTự Kỹ

    Huy chương




    Nguồn: http://www.phutu.org/t18731-topic#ixzz20PDH9BJP

    Tham gia : 2012-06-26
    Bài gửi : 8962
    Uy tín : 1356
    Coins : 25559
    Biệt Danh : Cao Thiên Vương
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Sờ Song Sướng

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    Vote nhưng lười đọc ~~

    Tham gia : 2011-11-22
    Bài gửi : 6338
    Uy tín : 832
    Coins : 1319
    Biệt Danh : F9.Clear.All
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Shank Tóc Đỏ

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    AZA.DarkCity wrote:Vote nhưng lười đọc ~~
    nó vote bằng mồm đấy - chứ ko click đâu

    Tham gia : 2012-06-26
    Bài gửi : 8962
    Uy tín : 1356
    Coins : 25559
    Biệt Danh : Cao Thiên Vương
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Sờ Song Sướng

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    Evils.Siro wrote:
    AZA.DarkCity wrote:Vote nhưng lười đọc ~~
    nó vote bằng mồm đấy - chứ ko click đâu
    ta vote thứ 19 đấy nhé

    Tham gia : 2012-06-27
    Bài gửi : 109
    Uy tín : 12
    Coins : 235
    Biệt Danh : K.Tuyet
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    nhocshockdai13

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    rùi mặt dù h0k đọc dc nhìu nhưng vẩn vote (!tx)

    Tham gia : 2011-11-22
    Bài gửi : 6338
    Uy tín : 832
    Coins : 1319
    Biệt Danh : F9.Clear.All
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    Shank Tóc Đỏ

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    kệ - VOTE cho thớt vui .

    Tham gia : 2012-05-01
    Bài gửi : 2062
    Uy tín : 283
    Coins : 1374
    Biệt Danh : Hảo Và Ti
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    avatar

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 899664pót truyện hay wá làm chi để t cứ hối hận vì đọc hết truyện hoài [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 899664

    Tham gia : 2012-07-23
    Bài gửi : 1738
    Uy tín : 453
    Coins : 3218
    Biệt Danh : ......
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    .…Ðáñh…Mấ†….

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    chữ hôk có hình thi koi sướng hơn.

    Tham gia : 2012-04-20
    Bài gửi : 4963
    Uy tín : 1789
    Coins : 808
    Biệt Danh : †™-.-N.I.M-.-™†
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    [ Queen's ] Nim Kute

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    wtf đào mộ à:T cái truyện này ta up lâu rồi không có ai ủng hộ lên bỏ không rồi

    Tham gia : 2012-07-08
    Bài gửi : 1378
    Uy tín : 64
    Coins : 7925
    Biệt Danh : nibles
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    LuXiFe Siêu Teen

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    chữ không vậy làm biếng đọc quá nhưng cũng vote thớt

    Tham gia : 2012-01-18
    Bài gửi : 2728
    Uy tín : 1494
    Coins : 451
    Biệt Danh : thanhcongktkt9
    Bài viết đã tạo Kết bạn ChặnXem nội dụng của người này trong mục
    thanhcongktkt9

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    truyen hay lam, nhung post it qua co gang post them di

    Re: [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) [Truyện] Nhóc to gan đấy (By Disney.Nim) - Page 4 Empty

    Hội quán truyện

    Go to page : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next

    Permissions in this forum:
    You cannot reply to topics in this forum